Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 549: Mẹ nó, ai dám đụng đến em rể của ta! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Ngay trong khoảnh khắc!

Tròng mắt hai người phát ra quang mang sắc bén.

Con mẹ nó… Nam Cung Vô Khuyết này cũng có mặt?

Việc hôm nay… tuyệt đối không thể bỏ qua dễ dàng! Lão bản tiểu điếm này nếu không trả giá lớn, quán ăn này cũng đừng mong tiếp tục mở nữa.

- Nam Cung Vô Khuyết!

Thịt béo trên mặt Lâm Vô Ảnh run mạnh, cái tên Nam Cung Vô Khuyết này gần như vang lên trong cơn phẫn nộ.

Trương Phương Đông cũng xụ mặt, nhìn thẳng vào Nam Cung Vô Khuyết.

Lâm Vô Ảnh và Trương Phương Đông hùng hổ đi đến, tự nhiên khiến Bộ Phương chú ý. Mặt hắn không chút biểu tình nhìn hai người này, không biết bọn họ muốn làm cái gì.

Nam Cung Uyển nghe thấy tiếng hét, xoay đầu lại, thấy hai người này, trên mặt cười cũng hiện lên vẻ ngạc nhiên, sau đó cái miệng nhỏ nhắn hơi mở ra.

Hai người này đến làm gì vậy?

Còn có Lâm Vô Ảnh kia…

Nam Cung Vô Khuyết chính là đẩy mình cho tên mập chết tiệt này, nhớ tới chuyện này, trong lòng Nam Cung Uyển lập tức bùng lên cơn tức giận.

- Yo… thật trùng hợp mà? Các ngươi cũng đến ăn cơm sao?

Nam Cung Vô Khuyết quay đầu lại, thấy được Lâm Vô Ảnh và Trương Phương Đông, trong miệng gặm móng heo, nói mập mờ không rõ.

Vừa nói xong, vừa vẫy tay với hai người.

- Đúng vậy… thật trùng hợp quá.

Lâm Vô Ảnh ngoài mặt cười nhưng trong lòng không cười, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Nam Cung Vô Khuyết. Ánh mắt kia quả thật giống như oán phụ đang ai oán.

Đôi mắt Trương Phương Đông dò xét Nam Cung Vô Khuyết, rồi dời sang người Bộ Phương.

Hắn cười, lạnh nhạt hỏi:

- Ngươi chính là lão bản của tiểu điếm này sao?

Bộ Phương sửng sốt, gật đầu.

- Tốt lắm, phá vỡ thể diện của Trương gia ta thì phải có gan nhận tội. Là một hán tử, ngươi cảm thấy nên bồi thường Trương gia ta thế nào?

Trương Phương Đông cười nhìn Bộ Phương.

Bộ Phương sau khi nghe xong, gương mặt không chút biểu tình nào.

Thì ra đến nửa ngày, hai người này muốn đến gây sự…

Trương gia sao… ai là Trương gia?

- Không gọi món… vậy thì cút đi.

Bộ Phương lười nói quá nhiều, đối với người gây sự ở trong tiểu điếm, Bộ Phương cũng không có hảo cảm gì.

Vậy mà dám bảo mình cút đi?

Không chỉ có Trương Phương Đông không ngờ đến, ngay cả Nam Cung Uyển cũng ngẩn người.

Bộ lão bản không biết Trương Phương Đông sao? Là nhân vật phong vân của Thiên Lam Thành này a, tu vi đã phá vỡ một sợi gông xiềng Chí Tôn, vô cùng mạnh mẽ, là người đầu lĩnh trong đám người trẻ tuổi, thương nhân cung ứng lò đan lớn nhất Thiên Lam Thành này.

Hắn vậy mà bảo người ta cút đi? Đây thật là… kích thích mà!

Lâm Vô Ảnh cũng hồi phục lại tinh thần, ánh mắt dừng lại trên người Bộ Phương.

Khuôn mặt hắn cũng không còn chút tươi cười nào, trong tiểu điếm này thế mà có mặt của Nam Cung Vô Khuyết, nếu không phá vỡ điếm này, hắn sẽ không còn là Lâm Vô Ảnh nữa!

- Ngươi dám lột đồ người Lâm gia, rất có dũng khí, điếm này không cần tiếp tục mở nữa, ngươi ngoan ngoãn đi theo ta, đến địa lao của Lâm gia ta sám hối cả đời đi.

Trong lời nói của Lâm Vô Ảnh tràn ngập lệ khí.

Người bên ngoài nhất thời ồ lên. Quả nhiên, tiểu điếm này sắp gặp tai ương.

Ghê gớm không quá ba giây!

Bộ Phương nghe xong lời nói của Lâm Vô Ảnh, khóe miệng không tự chủ cong lên, sau đó xoay đầu nhìn Lâm Vô Ảnh.

- Ngươi là kẻ ngốc sao?

Lâm Vô Ảnh trừng lớn mắt, sát khí nhất thời bùng lên… Người kia muốn chết sao? Vậy mà dám mắng hắn ngốc!

Rầm rầm!

Uy lực áp chế thiên địa mênh mông nhất thời mãnh liệt trào ra từ trên người hắn, nổ vang lên giống như lôi đình rít gào.

Tất cả mọi người chung quanh tiểu điếm đều cảm thấy một trận nặng nề, không ít người khó chịu lui về sau mấy bước.

Uy lực áp chế thiên địa cường giả Thần Thể Cảnh quả nhiên hùng mạnh!

Ánh mắt của không ít người nhìn về phía Bộ Phương tràn ngập đồng tình.

Vậy mà dám mắng Lâm Vô Ảnh ngu ngốc, lúc này Bộ Phương thật đã trở thành kẻ ngốc rồi?

Ba nhân vật phong vân lớn nhất Thiên Lam Thành, há có phải danh bất hư truyền?

- Gây sự?

Đôi mắt Bộ Phương nhíu lại, thản nhiên nói.

- Không… là ngươi đang muốn chết.

Thịt béo cả người Lâm Vô Ảnh run lên, lạnh lùng nói.

- Tiểu Bạch, có người gây sự.

Bộ Phương thở nhẹ một hơi, bình tĩnh hô lên.

Sau đó, đôi mắt Lâm Vô Ảnh co rụt lại. Bởi vì hắn cảm ứng được một trận hào quang màu tím phụt ra từ bên trong phòng bếp. Hào quang màu tím kia vậy mà khiến hắn sởn cả gai ốc.

Một con rối khổng lồ mặc áo giáp chậm rãi đi ra khỏi phòng bếp, ánh mắt màu tím lạnh như băng dừng trên người hắn.

Cả người Lâm Vô Ảnh căng thẳng.

- Đây là… con rối Thần Thể Cảnh sao? Hừ, nghĩ rằng dựa vào một con rối đã dám trêu chọc Lâm gia ta rồi…

Lâm Vô Ảnh cười lạnh, nhưng hắn còn chưa nói xong.

Thanh âm máy móc của Tiểu Bạch lập tức quanh quẩn trong lòng mọi người.

- Người gây sự… lột đồ thị…

- Mẹ nó! Ai dám đụng vào em rể của ta!

Nhưng Tiểu Bạch còn chưa nói xong đã bị một tiếng rít gào ngắt lời.

Tất cả mọi người đều ngây ngốc nhìn Nam Cung Vô Khuyết đập xương móng heo lên bàn, đứng lên.

----------oOo----------

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)