Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 542: Món phật nhảy tường hàng thật (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Phật Nhảy Tường?

Có muốn một phần Phật Nhảy Tường hay không?

Trong nội tâm của Nam Cung Uyển bỗng nhiên rối rắm một chút. Tuy giá cả của Phật Nhảy Tường này tương đương với giá cả một viên đan dược bát phẩm, nhưng… so với đan dược bát phẩm, Phật Nhảy Tường này chỉ có thể thõa mãn dục vọng ăn uống nhất thời mà thôi.

Như vậy có đáng giá hay không?

Nam Cung Uyển cắn đôi môi đỏ mọng của mình, trong lòng vô cùng rối rắm. Nàng chớp hàng lông mi dài, nhìn về Bộ Phương đứng ở trước mặt.

Bộ Phương dùng ánh mắt tha thiết chân thành nhìn lại nàng.

- Tin tưởng ta, hương vị của Phật Nhảy Tường này tuyệt đối sẽ không khiến ngươi thất vọng.

Bộ Phương chân thành gật đầu.

Tiểu Bì nằm dài trên vai hắn cũng vẫy vẫy cặp càng nhọn, giống như đang ủng hộ lời nói của Bộ Phương.

Còn ngon hơn cả cơm chiên trứng?

Đây không phải vô nghĩa rồi sao? Một bát cơm chiên trứng chỉ mới mười tấm nguyên tinh, một phần Phật Nhảy Tường chính là cần một vạn nguyên tinh!

Đây căn bản không phải món ăn cùng cấp một cấp bậc?

Cái này giống như so sánh Ích Cốc Đan nhiều vị với Bạo Nguyên Đan bát phẩm. Hoàn toàn không phải đan dược cùng một cấp bậc.

Ngay khi Nam Cung Uyển còn đang do dự, trong lòng nàng bỗng nhiên chấn động, trong đầu không khỏi nhớ đến nguyên nhân hôm qua chân khí tăng trưởng.

Thật hiển nhiên, món ăn của Bộ Phương cũng sẽ không đơn giản như vậy. Chẳng lẽ Phật Nhảy Tường này thật sự có địa phương kỳ lạ gì sao?

Đôi mắt Nam Cung Uyển lóe sáng, nhíu mắt, nhìn Bộ Phương, vươn đầu lưỡi kiều diễm, liếm nhẹ chung quanh đôi môi đỏ mọng, cười nói:

- Vậy mang ra một phần Phật Nhảy Tường cho ta. Nếu ta phát hiện ngươi đang gạt ta… ta có thể làm cho tiểu điếm này của ngươi không thể tiếp tục mở cửa ở Thiên Lam Thành này.

Nam Cung Uyển quơ nắm tay nhỏ lên, hừ nói.

Nghe thấy Nam Cung Uyển gọi Phật Nhảy Tường, khóe miệng Bộ Phương không nhịn được cong lên, trong lòng có chút sung sướng.

Đây đều là tu vi nha.

Nhớ đến điểm này, đôi mắt của Bộ Phương nhìn về phía của Nam Cung Uyển cũng ôn hòa hơn nhiều. Nữ nhân này quả nhiên là một phú bà.

- Ngươi đợi đó…

Bộ Phương đứng lên, sau đó xoay người đi vào trong phòng bếp.

Giá cả của Phật Nhảy Tường rất cao, việc thực hiện nấu nướng cũng khó khăn hơn nhiều. Hơn nữa cần rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, Bộ Phương còn phải tập trung tinh thần hoàn toàn.

Phật Nhảy Tường là món ăn hệ thống bài trí lên thực đơn, hệ thống tự nhiên sẽ cung cấp nguyên liệu nấu ăn, như thế giảm bớt không ít phiền toái cho Bộ Phương.

Dù sao thời điểm lần đầu tiên nấu món Phật Nhảy Tường này, nguyên liệu nấu ăn Bộ Phương sử dụng đều là tự mình chuẩn bị.

Nhưng mà so với nguyên liệu nấu ăn bản thân tự chuẩn bị, nguyên liệu nấu ăn của hệ thống cung cấp cũng tiện nghi hơn nhiều. Lúc trước Bộ Phương cần phải sử dụng đến thịt hai con thú Chí Tôn.

Khí thế nồng đậm lan tỏa bên trong phòng bếp.

Hương vị của dòng khí thế này có chút kỳ lạ, đậm đà dị thường, nhưng cũng không phải loại hương thơm như len lỏi vào da người của cơm chiên trứng.

Mùi hương thanh nhạt nhưng mãi không tiêu tán, một luồng hương thơm quanh quẩn trong lòng người.

Một cái vò sứ tạo hình kỳ lạ xuất hiện trong Huyền Vũ Oa.

Huyền Vũ Oa hạ xuống, Vạn Thú Viêm màu vàng bùng cháy hừng hực, phát ra sóng nhiệt mênh mông. Nước suối Thiên Sơn trong nồi đang sôi trào.

Nắp vò sứ kia điêu khắc một vị Phật Đà. Khuôn mặt vị Phật Đà hiền từ, giống như phát ra hào quang nhu hòa vạn trượng.

Hào quang cũng không quá mãnh liệt, liên tục tỏa sáng khi nấu nướng. Phật Đà kia giống như muốn sống lại, trở nên rất sống động, rất hấp dẫn ánh mắt của người khác.

Nam Cung Uyển ăn xong cơm chiên trứng, vô cùng buồn chán đứng lên, đi tới đi lui trong tiểu điếm, giống như đang quan sát tiểu điếm.

Cây Ngộ Đạo ngũ văn cũng thật hấp dẫn tầm nhìn của nàng, vậy mà có thể dùng cây Ngộ Đạo ngũ văn làm bồn hoa trang trí, Bộ lão bản này cũng thật hào phóng.

Ở bên ngoài tiểu điếm, đám khách hàng bao vây đều trừng lớn mắt, mùi hương lúc trước làm cho trong lòng bọn họ vô cùng tò mò.

Trong lòng tò mò đến hơi ngứa ngáy.

Ban đầu bọn họ bởi vì muốn chú ý đến hành vi của nữ thần, nhưng hiện tại… bọn họ thật sự bị mùi hương lan tỏa trong tiểu điếm này hấp dẫn.

Bỗng nhiên, có một luồng linh khí kỳ lạ dao động từ trong tiểu điếm.

Tất cả mọi người hít một ngụm khí lạnh, trợn mắt há hốc mồm.

Người của Thiên Lam Thành bọn họ cực kỳ quen thuộc với loại dao động này.

Nam Cung Uyển trong tiểu điếm cũng khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, hồng nhuận, chuyển dời ánh mắt khỏi cây Ngộ Đạo ngũ văn, kinh ngạc nhìn về phía phòng bếp.

- Không phải đã nói là đi nấu nướng sao? Làm sao lại có dao động khi đan dược thành hình? Hơn nữa linh khí dao động này… đây là có đan dược cửu phẩm sắp thành hình sao?

Là thiên tài sắp sửa trở thành luyện đan sư nhất vân, Nam Cung Uyển tự nhiên rất quen thuộc với loại dao động này.

Nàng hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn chăm chú về phía phòng bếp kia.

Trong bóng tối, một thân hình chậm rãi cất bước đi ra. Thân ảnh kia bưng lên một cái bình lớn, có hình thù kỳ quái.

Cái bình kia tựa hồ phát ra hào quang, hơn nữa linh khí mãnh liệt dao động từ bên trong bình sứ kia không ngừng khởi động. Cảm giác cuồn cuộn không ngừng không có gì sai biệt với đan dược cửu phẩm.

Gương mặt của Bộ Phương không chút biểu tình, hắn đi ra khỏi phòng bếp, đặt vò sứ ở trên bàn.

Nam Cung Uyển vội vàng đi đến, nhìn thấy phía trên vò sứ kia thế nhưng có một tôn Phật Đà đang ngồi xếp bằng, mỉm cười hiền hậu với nàng, trong lòng nàng càng thêm khiếp sợ.

- Đây… đây là Phật Nhảy Tường?

Nam Cung Uyển kinh ngạc hỏi.

- Phật Nhảy Tường hàng thật.

Bộ Phương gật đầu.

Hắn nâng một tay lên, một luồng chân khí quanh quẩn trong lòng bàn tay hắn.

Một thanh âm vù vù vang lên.

Sau đó bàn tay của Bộ Phương phủ lên phía trên vị Phật Đà kia.

Hào quang càng thêm mãnh liệt, giống như xuất hiện một vị Phật Đà đang tụng kinh niệm phật trước mắt Nam Cung Uyển.

Két két.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)