Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 541: Tại sao lại ngon như vậy? (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nam Cung Uyển ngạc nhiên nhìn một phần cơm chiên trứng tản ra quang huy mơ ảo, đặt ở trước mặt.

Nàng chưa từng nếm thử cơm chiên trứng, lần đầu tiên phát hiện thì ra cơm chiên trứng lại đẹp mắt như vậy.

Ở Thiên Lam Thành, quán ăn đã sớm tuyệt tích không còn gì, chỉ còn lại một quán ăn Vân Lam này. Nam Cung Uyên lúc trước căn bản không đến quán ăn Vân Lam, cho nên cũng không có thưởng thức món cơm chiên trứng hắc ám của Dương Mĩ Cát kia.

Cơm chiên trứng nóng hôi hổi, giống như ảo ảnh chiếu rọi vào đôi mắt nàng, khiến nàng cảm thấy có chút ngạc nhiên.

Tinh xảo giống như một tác phẩm nghệ thuật, khiến Nam Cung Uyển bỗng nhiên có chút không dám xuống tay.

Theo bản năng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Bộ Phương, vén lên tóc mái đỏ rực trên trán.

- Ăn đi… nhìn cái gì?

Bộ Phương có chút ngờ vực, có chút khó hiểu, nữ nhân này thật sự quá kỳ quái.

Nam Cung Uyển cắn đôi môi đỏ mọng, cầm lấy muỗng sứ bên cạnh dĩa sứ Thanh Hoa, múc một muỗng cơm chiên trứng.

Một muỗng cơm chiên trứng, những hạt cơm tròn trĩnh giống như trân chân, tản ra hào quang sáng bóng, mùi trứng cũng bắt đầu lan tỏa ra trên từng hạt cơm.

Ầm!

Giống như có dòng khí phun trào, đôi mắt Nam Cung Uyển hết sức sửng sốt. Hương khí kia ngập mũi, khiến Nam Cung Uyển không nhịn được hít sâu một hơi.

Thơm cũng không thể hình dung được mùi hương này!

Quả thật quá thơm rồi!

Mùi thơm giống như xâm nhập vào xương tủy, len lỏi qua từng lỗ chân lông, xuyên qua làn da, thẩm thấu vào tận cùng xương tủy, khiến cả người người ta không nhịn được run rẩy.

Mùi hương này, mùi của Ích Cốc Đan nhiều vị hoàn toàn không thể sánh bằng.

Đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, hàm răng hơi hở, nhét một muỗng cơm chiên trứng vào trong miệng, kéo theo dịch trứng như sợi tơ.

Vừa vào miệng, Nam Cung Uyển nhất thời trừng lớn mắt, ngâm một tiếng dài.

Hơi nóng cuồn cuộn tràn ngập trong từng hạt cơm, dâng trào trong khoang miệng, giống như có hàng vạn hàng nghìn bàn tay nhỏ bé đang xoa bóp dịu dàng.

Loại cảm giác này, quá mức tuyệt vời, thật sự khó có thể hình dung nổi. Nam Cung Uyển cảm thấy cả người mình đều căng cứng, gương mặt nhỏ cũng đỏ lên. Miệng không tự giác nhai nuốt, hơn nữa càng nhai càng nhanh.

Ùng ục ùng ục, nàng nuốt xuống một ngụm cơm chiên trứng.

Khẽ ngâm một tiếng, thở ra một làn hơi nóng sảng khoái, Nam Cung Uyển ngẩn đầu, lộ ra cái cổ trắng nõn.

Bộ Phương có chút kinh ngạc, phản ứng của nữ nhân này cũng hơi quá lố rồi đi… Tuy cơm chiên trứng thật sự ngon, nhưng tư thái của nữ nhân này thật giống như đang ăn Phật Nhảy Tường.

Cái quỷ gì?

Kỳ thật Bộ Phương không biết, quán ăn của Thiên Lam Thành phi thường ít, gần như không có món ăn mỹ vị gì. Mọi người ở Thiên Lam Thành đều ăn Ích Cốc Đan nhiều vị. Tuy Ích Cốc Đan thực dụng nhưng mùi vị quả thật không có chỗ nào đáng giá khen ngợi.

Làm sao tràn ngập tư vị khiến người ta khoái trá như cơm chiên trứng.

Nam Cung Uyển lần đầu tiên ăn mỹ vị như vậy, cảm giác lòng mình đang hòa tan, giống như cả trái tim cũng bị nắm bắt.

Mùi thơm của cơm chiên trứng giống như cả vùng hải dương tràn ngập trong lòng nàng, còn nàng đang ngao du cả thân mình trong vùng hải dương này.

Sảng khoái đến cực hạn!

Không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của Bộ Phương, Nam Cung Uyển múc thêm một muỗng cơm chiên trứng cho vào miệng.

- Ô… mùi vị này vì sao ngon như vậy!

Thân thể đầy đặn, mềm mại của Nam Cung Uyển cũng run lên, vừa ăn vừa cảm thán.

Bộ Phương được khen đến ngượng ngùng.

Sau đó hắn nhìn thấy Nam Cung điên cuồng nhét cơm chiên trứng vào trong miệng với tư thái khủng bố cực độ, quai hàm cũng phình lớn lên. Phía trên đôi môi đỏ mọng tràn ngập dầu mỡ sáng bóng, tỏa ra một loại hấp dẫn khác.

Khi Nam Cung Uyển đang ăn điên cuồng như quỷ chết đói đầu thai, mùi hương cơm chiên trứng cũng chậm rãi lan tỏa khắp tiểu điếm.

Các thực khách bao vây bên ngoài tiểu điếm nhất thời ngẩn ngơ.

- Vì sao lại thơm như vậy? Là cái mũi của ta có vấn đề gì sao?

- Hương thơm này thơm quá à! Rốt cuộc là vật gì… thơm đến lòng ta ngứa ngáy.

- Con mẹ nó… Mùi thối giống phân bay ra lúc trước, hiện tại mùi bay ra lại thơm như vậy, chẳng lẽ ngửi mùi phân nhiều rồi, hiện giờ ngửi mùi phân cũng cảm thấy thơm?

………

Sau khi nhóm khách hàng dại ra, bắt đầu hút mạnh không khí.

Hít… hà…

Thanh âm hít mùi đồng đều thiếu chút nữa dọa sợ Bộ Phương trong tiểu điếm. Nghĩ đến nhóm người này muốn gây sự, thiếu chút nữa liền gọi ra Tiểu Bạch. Nhưng mà sau khi hắn thấy rõ tình huống lúc này, khóe miệng không nhịn được giật mạnh…

Xoạt!

Nam Cung Uyển sau khi liếm sạch dĩa sứ, mạnh mẽ đặt dĩa sứ lên bàn.

- Bộ lão bản! Thật sự rất ngon! Mang một phần nữa lên… cho ta!

- Gọi món ở đây, mỗi người chỉ có thể gọi một món một lần…

Gương mặt Bộ Phương không chút biểu tình nói.

Trên gương mặt Nam Cung Uyển vẫn còn chưa hết ửng hồng, chu môi nói:

- Cho người ta thêm một phần nữa thôi mà…

Một câu nói giống như nũng nịu, nhưng sau khi nhìn thấy gương mặt không chút biểu tình của Bộ Phương, Nam Cung Uyển trực tiếp trợn trắng mắt, lựa chọn bỏ cuộc.

- Kỳ thật ngươi có thể gọi Phật Nhảy Tường mà… Phật Nhảy Tường còn mỹ vị hơn cơm chiên trứng này nhiều.

Bộ Phương nhìn thấy Nam Cung Uyển vẫn ăn chưa đã, nghiêm túc chào hàng nói.

Một bát cơm chiên trứng chỉ mười tấm nguyên tinh, nhưng Phật Nhảy Tường lại có giá một vạn nguyên tinh lận!

Bộ Phương không có nói dối!

Trong lòng Nam Cung Uyển hơi rung động, mắt đẹp trừng lớn.

Bộ Phương cũng có chút kích động, dùng ánh mắt chân thành tha thiết nhìn đối phương.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)