Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 534: Lột đồ cuồng ma trở về (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Sáng sớm hôm sau.

Bộ Phương tỉnh lại từ bên trong tiếng rao hàng huyên náo ngoài cửa sổ.

Ngồi dậy từ trên giường, Bộ Phương duỗi thân người, ngáp một cái, đi tới phía trước cửa sổ, dựa vào cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.

Cửa hàng đan dược bên dưới mở ra khí thế ngất trời, dòng người qua lại như nước chảy.

Bộ Phương chống cằm, nhìn cảnh tượng náo nhiệt phía bên dưới, cong khóe miệng.

Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Bộ Phương đi xuống lầu, chui vào bên trong phòng bếp bắt đầu luyện tập trù nghệ.

Kỳ thật tâm tình của Bộ Phương lúc này có chút chờ mong, bởi vì trải qua một buổi tối, Tiểu Bạch hẳn là đã chữa trị xong rồi, Tiểu Bạch hoàn toàn mới sắp xuất hiện bên trong chi nhánh này. Thật sự khiến Bộ Phương có chút kích động.

Một thanh thái đeo xoay tròn trong tay Bộ Phương, đao mang lóe sáng, cuối cùng chuẩn xác rơi lên giá đao.

Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi, đi tới cửa, chậm rãi đẩy ra đại môn thanh đồng.

Khi cửa chính mở ra, trước mắt hiện ra chính là một vùng chói mắt, hào quang hoàn toàn bao trùm đôi mắt hắn, khiến hắn cảm thấy có vài phần không kịp thích ứng.

- Tiểu Bạch thăng cấp chữa trị xong rồi, hiện đang bắt đầu truyền tống…

Cửa chính mở ra, tiếng náo động ồn ào ngoài cửa giống như mở ra miệng cống, nhất thời trào mạnh vào.

Nhưng có chút không trùng khớp với huyên náo này, trong đầu Bộ Phương vang lên lời nói trầm ấm của hệ thống.

Hửm? Tiểu Bạch đã chữa trị xong rồi?

Đôi mắt Bộ Phương hơi sáng lên. Tiểu Bạch sau khi thăng cấp chữa trị sẽ lợi hại hơn lúc trước rất nhiều… Trong lòng Bộ Phương nghĩ vậy, cho nên hắn càng thêm mong đợi.

Quán ăn Vân Lam, thông qua đậu hủ thối… mùi hôi thổi mười dặm ngày hôm qua, rốt cục đã bắt đầu nổi tiếng rồi. Tuy đậu hủ thối rất hôi nhưng người từng nếm thử đều biết, vật này, mùi vị thật sự quá ngon rồi.

Còn mỹ vị hơn Ích Cốc Đan nhiều vị rất nhiều.

Ngoài cửa điếm đã có vài người đang xếp hàng, chính là mấy vị nam tử ngày hôm qua.

- Bộ lão bản, chào buổi sáng a! Mang ra một phần đậu hủ thối cho ta!

Vài nam nhân vô cùng thành thục bước vào trong tiểu điếm, tìm vị trí ngồi xuống, khẩn cấp nói với Bộ Phương.

Hôm qua mới nếm thử đậu hủ thối, sau khi trở về nhà, mấy vị nam nhân này đều nhớ mãi không quên loại hương vị này, tất cả suy nghĩ trong đầu đều là đậu hủ thối.

Thậm chí ngay cả mùi thối kia cũng khiến bọn họ có chút hoài niệm, hận không thể lập tức thức dậy, gọi thêm một bát.

Loại cảm giác này khiến bọn họ cảm thấy kinh hoảng, bởi vì Ích Cốc Đan nhiều vị căn bản không thể tạo ra loại cảm giác chờ mong này.

Bộ Phương liếc mắt nhìn mấy người này một cái, lạnh nhạt gật đầu, nói:

- Ừm, từ từ cái đã.

Sau đó Bộ Phương xoay người đi vào trong phòng bếp, hẳn là chuẩn bị chiên đậu hủ thối.

Nhưng rất nhanh, Bộ Phương đi ra từ bên trong phòng bếp.

Điều này làm cho tất cả mọi người đều sững sờ.

Bộ Phương nâng theo một thau gỗ đi ra, lại lần nữa đặt thau gỗ bên ngoài cửa, trong lúc đám nam tử há mồm lặng người.

Một cái nồi đen xuất hiện, đổ dầu vào trong nồi đen, một đoàn ngọn lửa màu vàng chui vào trong đáy nồi, bắt đầu thiêu đốt hừng hực.

Ùng ục ùng ục.

Trong nồi sôi trào lên.

Bộ Phương gắp ra một miếng đậu hủ thối đen kịt từ trong nồi, bắt đầu cho vào trong chảo.

Mùi hôi… lại phảng phất ra, thổi đến phần đông cửa hàng đan dược thanh âm ồn ào.

- Mẹ ơi! Lão bản quán ăn này lại con mẹ nó nấu phân rồi!

- Quả thực… mới sáng sớm đã nấu cái quái gì thối như vậy, muốn làm cái gì đây!

- Lão bản này là muốn gây sự sao? Hắn như vậy làm người ta làm sao còn mua Ích Cốc Đan nhiều vị…

………..

Nhóm khách hàng đang xếp hàng đều bùng nổ, mùi thối thoang thoảng ra, lượn lờ quanh quẩn, thổi quanh chóp mũi mỗi người, khiến sắc mặt nhóm khách hàng xếp hàng đều đen sì.

Bọn họ chưa từng nếm thử đậu hủ thối… cho nên đối với mùi thối này, bọn họ nào có thể nhịn được.

Một đám đều nhíu mày, phẫn hận không thôi.

Hắn vênh váo gây chuyện như vậy… không sợ bị đánh chết sao? Mới sáng sớm đã phóng độc rồi…

Lão bản cửa hàng đan dược chung quanh suýt nữa muốn điên rồi!

Bọn họ đều trừng lớn mắt, trong mắt phủ đầy tơ máu, người này thật muốn cắt đứt tài lộ của bọn họ sao a. Mùi hôi này ngập trời nửa ngày, khách nhân đều bỏ đi hết rồi, bọn họ chạy đi đâu kiếm tiền đây.

Thật con mẹ nó tức quá đi!

Thế gian làm sao còn có người vô liêm sỉ như vậy.

Sắc mặt Bộ Phương lạnh nhạt, căn bản không quản ánh mắt phẫn hận của đám người bên ngoài nhìn hắn, vẫn tiếp tục chiên đậu hủ thối.

Đặt đậu hủ thối đã chiên hơi vàng vào bát, rắc lên một ít gia vị, Bộ Phương bưng đến trước mắt mấy vị nam nhân gọi món lúc trước.

- Đậu hủ thối của các ngươi đây, hữu nghị nhắc nhở một câu, đậu hủ thối này có thể gói mang về, có thể cầm ra ngoài ăn.

Bộ Phương đặt bát đậu hủ thối ở trước mắt mấy người này, nói.

Mấy người kia nhất thời sửng sốt, sau đó trong mắt đều hiện ra ý cười bỡn cợt, Bộ lão bản này thật xấu xa. Nhưng mà bọn họ cũng không mang ra ngoài, trực tiếp ngồi ăn trong tiểu điếm, bẹp bẹp, ăn thật sung sướng. Đậu hủ thối này thật mỹ vị, trong lòng bọn họ sung sướng thầm nghĩ.

Bỗng nhiên, đám người bên ngoài vang vọng lên một trận ồn ào.

Mọi người bao vây tiểu điếm, lòng đầy căm phẫn, nhất thời ồ lên một tiếng, xếp thành vòng tròn lớn.

Một trận sóng gió chậm rãi thổi đến, thổi mùi thối của đậu hủ thối bay đi càng xa, khiến sắc mặt của nhiều người càng đen.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)