Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 484: Thịt cá nóc gai mỹ vị nhân gian (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Nhóm cường giả Hải Tộc bị thua, cưỡi sóng bỏ đi, vui vẻ nhất liền thuộc về nhóm cường giả của Địa Hoang Tông.

Đứng thẳng trên sàn tàu chiến thuyền kim loại, trên gương mặt mỗi người của nhóm cường giả Địa Hoang Tông đều lộ ra vẻ hưng phấn. Phong chấp sự thành công rồi, thành công đánh bại cường giả Hải Tộc, đạt được bảo bối trong đại quặng mỏ nguyên tinh này.

Đám người bọn họ sau khi trở về Địa Hoang Tông đều có thể nhận được một phần thưởng, giúp tu vi của bọn họ được tăng lên.

Bọn họ tin tưởng tuyệt đối vào Phong chấp sự. Phong chấp sự chính là một cường giả Thần Thể Cảnh, tu vi mạnh mẽ. Ở trong nơi thí luyện này, như thế nào còn có thể xuất hiện chuyện ngoài ý. Ngay cả cường giả Thần Cảnh của Hải Tộc còn bị đánh đuổi, còn ai có thể cản trở bọn họ giành được bảo bối?

Cho nên, bọn họ đang chờ đợi, đứng lặng trên chiến thuyền, nhìn chằm chằm cửa quặng mỏ kia, chờ mong Phong chấp sự mang theo vinh quang và hào quang từ trong cửa quặng mỏ đi ra.

Khoảnh khắc đó, bọn họ sẽ hưng phấn đến điên cuồng gào thét.

Chỉ là rất nhanh, nhóm cường giả Địa Hoang Tông trên chiến thuyền đều biến sắc. Bởi vì đợi lâu rồi vẫn không đợi được Phong chấp sự đi ra quặng mỏ kia.

- Lẽ nào đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì rồi?

Có người e dè phỏng đoán.

Chỉ là rất nhanh người này liền bị người khác ngắt lời.

- Phong chấp sự chính là Thần Thể Cảnh, làm sao có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn? Trong nơi thí luyện này, cường giả Thần Thể Cảnh đã đủ để hoành hành!

Chỉ là người nói ra lời này càng nói càng chột dạ.

Tiếp tục đợi rất lâu, rốt cục có người ngồi không yên, thời gian lâu như vậy Phong chấp sự còn chưa xuất hiện, chẳng lẽ đã xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì rồi?

Cường giả Hải Tộc đều bị thương rời đi rồi, còn có cái gì gây trở ngại cho Phong chấp sự?

Thương lượng với nhau một phen, nhóm cường giả Địa Hoang Tông đều phóng mạnh ra từ trên chiến thuyền kim loại, bay nhanh vào trong quặng mỏ kia.

Bọn họ dè dặt cẩn thận, trong quặng mỏ nguy hiểm vạn phần, bọn họ cũng không dám lơi lỏng.

Tiến vào quặng mỏ, bọn họ cẩn thận di chuyển, phòng ngừa có nguy cơ xuất hiện.

Chỉ là đi trong chốc lát, tốc độ tiến lên của bọn họ càng lúc càng nhanh, rất nhanh liền đi đến trước một khe nứt vắt ngang.

Tiến vào khe nứt đó liền bước vào trong hang động.

Rốt cục bọn họ tìm được Phong chấp sự bên trong hang động.

Chỉ là khi nhìn thấy bộ dáng của Phong chấp sự, tất cả bọn họ vốn đang hưng phấn đều dại ra, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

- Phong… Phong chấp sự… đã chết rồi sao?

………

Đại môn phòng bếp chậm rãi mở rộng, từ bên trong, một hương thơm nồng đậm làm người ta say mê bắt đầu tản ra.

Mùi hương này giống như nước lũ bị cửa đê phong bế đã lâu, cửa đê vừa mở liền trong nháy mắt dâng trào cuồn cuộn.

Chỉ trong khoảnh khắc liền tràn ngập khắp Xà Nhân Hoàng Cung, làm cho mỗi người đều kinh ngạc và say mê nhìn nhìn về phía phòng bếp.

Một thân ảnh hơi gầy bưng một bát sứ thật lớn, chậm rãi từ trong phòng bếp bước ra.

Vũ Phù nhắm mắt đuổi theo phía sau Bộ Phương, trong đôi mắt to tràn ngập kính nể.

Trù nghệ của Bộ lão bản quả nhiên không phải mình có thể so sánh, bản thân còn cần phải học tập nhiều lắm.

Bọn Vu Mục và Xà Nhân Hoàng nhìn về phía Bộ Phương, hoặc là nói nhìn chăm chú vào cái bát sứ bừng bừng hơi nóng kia trong tay Bộ Phương.

Mùi hương thoang thoảng hồi lâu không tiêu tán bắt đầu tản ra từ trong bát sứ.

- Bộ lão bản… Đây là mỹ thực ngươi nấu sao? Thật thơm quá…

Vu Mục tán thưởng nói, hắn từng ở Phương Phương tiểu điếm thưởng thức tay nghề của Bộ Phương, cho nên những lời tán thưởng này đều phát ra từ tận đáy lòng.

Xà Nhân Hoàng mặc dù có chút không phục, chỉ là mùi hương này chân chân thật thật, làm cho nàng muốn không phục cũng không được.

Về phần đám đầu bếp của Xà Nhân Đại Thành, sớm đã đờ đẫn vạn phần. Mùi hương này quả thực vượt qua hiểu biết của bọn họ đối với món ăn. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng có người có thể nấu ra món ăn thơm đến như vậy.

Bất quá rất nhanh, đám đầu bếp kia liền phục hồi lại tinh thần, lắc lắc đầu nói:

- Không đúng! Không có khả năng… ngươi đây là dùng cá bị nguyền rủa nấu nướng, sao có thể thơm như vậy? Hơn nữa con cá này mang kịch độc trong người, không thể ăn được!

Tuy đầu bếp khác cũng say mê, chỉ là nghe nói như thế liền không tự chủ gật gật đầu.

Bộ Phương bưng lên bát sứ, liếc mắt nhìn đầu bếp kia một cái, lười giải thích nhiều.

Ở bên ngoài phòng bếp có một tấm bàn thạch, Bộ Phương đặt món ăn lên bàn thạch, nhất thời người chung quanh liền vây quanh một vòng.

- Ta nói nấu xong thì sẽ để hai người các ngươi nếm thử, các ngươi muốn dùng một chén không?

Bộ Phương nhìn về phía Vu Mục và Xà Nhân Hoàng nói.

Hai người nhất thời sửng sốt, có chút do dự.

Bởi vì Bộ Phương từng nói qua, trong con cá này ẩn chứa độc tố có thể độc chết cường giả Chí Tôn a!

Đề tài kinh hoảng như vậy, khiến bọn họ có chút khiếp đảm với con cá này. Bọn họ chính là Chí Tôn, có thể độc chết bọn họ, có chuyện như vậy, bọn họ nào dám yên tâm ăn a?

Bộ Phương thấy hai người chậm chạp không động thủ, khóe miệng nhếch lên.

Trong tay không biết khi nào xuất hiện thêm hai đôi đũa, đưa một đôi đũa cho Vũ Phù, để nàng nếm thử, còn bản thân trực tiếp gắp một khối thịt cá nóc gai.

Thịt cá nóc gai trắng nõn cùng với nước canh đậm đà đỏ nhạt, tinh khí nồng đậm tản ra từ trong, thu hút mắt nhìn.

Thịt cá nóc gai dai mềm bị Bộ Phương gắp lên, nước thịt thanh đạm thấm ra từ trong miếng thịt kia, nhỏ thành giọt xuống bát, mùi hương như bùng nổ phân nửa, tỏa ra bốn phía.

Bộ Phương nheo mắt lại, hít vào một hơi thật sâu, ngửi kỹ mùi hương này, có chút say mê.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)