Đôi mắt Cẩu gia ngái ngủ còn mơ màng lại kèm theo chút phẫn nộ, liếc nhìn ba vị Chí Tôn Hải tộc, làm toàn thân ba vị Chí Tôn đều căng thẳng.
Một tiếng chó sủa to rõ ràng vang lên.
Miệng chó của Tiểu Hắc mở ra, thoáng cái liền giống như chậu máu vậy, phát ra cuồng phong.
Nó cắn xuống.
Ba vị Chí Tôn Hải tộc thậm chí không kịp kêu thảm, đã bị Cẩu gia một ngụm nuốt xuống.
Sau khi nuốt kẻ đầu têu, trong lòng Cẩu gia mới thoải mái hơn, lông dựng đứng lại trở nên mượt mà không dính một hạt bụi.
- Phi... vị hải sản thật nồng!
Cẩu gia ghét bỏ hất mõm chó, kiêu ngạo thì thầm một tiếng rồi nằm xuống trong nồi Huyền Vũ, ngủ tiếp.
Lần này, nó ngủ càng sâu hơn.
Trải qua lần này, tất cả mọi người bị dọa cho suýt vỡ mật.
Đặc biệt là các cường giả Hải tộc còn lại, những cường giả Hải tộc thất phẩm bát phẩm cảm giác hai chân đều đang run rẩy, mang cá của bọn họ mở ra, nước phun không ngừng.
Nhìn nồi đen này bay trở về trong tay Bộ Phương, ánh mắt bọn họ đầy vẻ khủng hoảng.
Ba vị thống lĩnh Chí Tôn... lại bị một con chó nuốt mất như vậy!
Lúc này ánh mắt bọn họ nhìn Bộ Phương lại giống như đang nhìn một vị ác ma vậy.
Khóe miệng Bộ Phương cong lên, nâng nồi Huyền Vũ chậm rãi đi về phía xa, mục tiêu của hắn là trở lại Xà Nhân Đại Thành.
Tinh nguyên trong mỏ nguyên tinh lớn đều đã bị hắn khai thác, nguyên liệu nấu ăn mà nhiệm vụ yêu cầu cũng đã làm được, lúc này Bộ Phương nóng lòng muốn trở lại trong Xà Nhân Đại Thành bắt tay vào tiến hành nấu cá nóc.
Bộ Phương đi tới trước mặt rất nhiều cường giả Hải tộc.
Những cường giả Hải tộc làm gì còn dám ngăn cản hắn nữa, sóng biển tách ra, bọn họ nhìn Bộ Phương chậm rãi rời đi.
Bỗng nhiên, Bộ Phương đi tới cuối phần sóng biển lại quay đầu nhìn về phía cường giả Hải tộc, nghiêm túc nói.
- Ai còn có ý kiến với chuyện ta nấu Bề Bề Chí Tôn?
Cường giả Hải tộc suýt khóc, em gái ngươi mới có ý kiến đấy. Chúng ta nói có ý kiến, ngươi sẽ nghe sao? Ngươi sẽ không thả chó ra ăn thịt người sao?
Bộ Phương thoả mãn gật đầu rồi quay đầu lại, xoay người rời đi.
Lần này, không người nào dám ngăn cản.
Vu Mục kéo Xà Nhân Hoàng đi theo Bộ Phương.
- Chúng ta không cần bảo bối trong mỏ lớn nữa sao?
- Có thế lực hai phe này ở đây, chúng ta có năng lực nhận được bảo bối à?
Vu Mục hỏi ngược một câu, gương mặt tuyệt mỹ của Xà Nhân Hoàng cứng đờ, lập tức nghẹn lời.
Bọn họ bất đắc dĩ đi theo Vu Mục rời đi.
Mà cường giả Hải tộc và cường giả Đại Hoang Tông lại bắt đầu giằng co, chờ đợi cường giả của bọn họ trở về.
Sau một hồi lâu, cửa động truyền đến những tiếng động khẽ, một bóng người toàn thân đầy máu chật vật giãy giụa đi từ trong hầm mỏ ra.
Đồng tử của cường giả Hải tộc co lại, trong lòng đều ớn lạnh. Bọn họ thua rồi.
Kết quả của Thần cảnh Hải tộc thê thảm như thế, có thể thấy được kết cục sau cùng, chắc là Thần cảnh của Đại Hoang Tông cao hơn một bậc.
- Ba vị thống lĩnh Chí Tôn đâu?
Thần cảnh Hải tộc nhìn thấy vẻ bi thương trên gương mặt của các cường giả Hải tộc, lập tức nghiêm mặt hỏi.
Vẻ mặt cường giả Hải tộc buồn bã giống như đưa đám kể lại mọi chuyện. Thần cảnh Hải tộc càng nghe vẻ mặt càng khó coi, cuối cùng phun ra một búng máu, mặt đa xanh lại càng xanh hơn.
- Khởi hành... quay về Hải cung!
Ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Thần cảnh Hải tộc lại không báo thù cho ba vị thống lĩnh như các Hải tộc nghĩ, trái lại nói quay về Hải cung.
Điều này làm cho mọi người đều sửng sốt.
Ngay cả cường giả Đại Hoang Tông cũng sửng sốt.
Tuy nhiên mệnh lệnh của thượng cấp đã đưa ra, cứ chấp hành lại được rồi, các cường giả Hải tộc đều lướt sóng trở lại.
Trước khi đi, khóe miệng Thần cảnh Hải tộc nhếch lên một cách gian nan, cười như không cười liếc nhìn chiến thuyền kim loại lơ lửng ở trong hư không, nhìn vẻ mặt vui mừng của các cường giả Đại Hoang Tông trong chiến trường, có chút châm chọc nói.
- Cứ cười đi. Đợi đến khi các ngươi tìm được thi thể cường giả Thần Thể cảnh của Đại Hoang Tông các ngươi, xem các ngươi còn cười được ra tiếng không?
...
Bộ Phương không nhanh không chậm trở lại Xà Nhân Đại Thành.
Thật ra Vu Mục và Xà Nhân Hoàng còn về trước hắn một bước. Có bọn họ gia nhập, Xà Nhân Đại Thành vốn tràn ngập nguy cơ liền hoàn toàn ổn định, những cường giả Hải tộc đều bị Vu Mục và Xà Nhân Hoàng phẫn nộ giết chết hết.
Trong Xà Nhân Đại Thành truyền ra tiếng hoan hô hưng phấn.
Có người nhận ra được Bộ Phương, bởi vì là Bộ Phương dẫn dắt quái vật khổng lồ Thâm Hải Hà Cô Chí Tôn này rời đi, lúc này mới làm cho Xà Nhân Đại Thành tránh bị phá hủy.
Cho nên không ít người đều lộ vẻ cảm kích với Bộ Phương.
Bộ Phương nâng nồi Huyền Vũ ngẩn người một lát, không rõ có tình huống gì xảy ra.
Đám người Vu Mục và Xà Nhân Hoàng đi tới.
Vẻ mặt Xà Nhân Vương Đỗ Vi tái nhợt, không còn sắc máu, bởi vì phát động trận pháp đại pháo để bảo vệ Xà Nhân Đại Thành quá mức, nàng gần như đã dầu hết đèn tắt.
Nhưng vẻ mặt nàng nhìn Bộ Phương rất phức tạp.
Loài người này vừa công thành, lại cứu thành... Mặc dù có chút mâu thuẫn, nhưng nói tóm lại hẳn là một người tốt.
Vũ Phù cũng đi theo phía sau Xà Nhân Hoàng, nàng nhìn thấy Bộ Phương thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó trở nên hưng phấn.
- Ông chủ Bộ... Chuyện lúc trước đã có nhiều mạo phạm rồi. Chuyện giữa ngươi và Xà Nhân Hoàng, thật ra có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện...
Vu Mục ôn hòa nhìn Bộ Phương, vừa cười vừa nói, muốn đứng ra giải hòa.
Xà Nhân Hoàng hơi hé môi cũng định nói gì đó.
Nhưng Bộ Phương lại khoát tay áo, ngăn lời nàng muốn nói.
Bộ Phương nhìn Xà Nhân Hoàng, thản nhiên nói:
- Tạm thời đừng nói gì, chuẩn bị cho ta một phòng bếp trước đã. Bất cứ chuyện gì, đợi lát nữa lại nói. Vũ Phù... Ngươi qua đây giúp ta một tay.
Xà Nhân Hoàng ngẩn người, Vu Mục ngẩn người, tất cả mọi người sửng sốt.
Đây lại là tình huống gì vậy?