Xôn xao!
Nguyên tinh trong hang động rơi xuống, một bóng người chậm rãi chui ra khỏi đống đổ nát, đầy bụi đất, vẻ mặt hết sức khó coi.
Trong mắt cá chết Thần cảnh Hải tộc đầy phẫn nộ, còn có lửa giận hừng hực thiêu đốt, hắn lại có thể bị một con chó đánh bay, dù thế nào hắn cũng không ngờ được, một con chó đen đột nhiên xuất hiện lại có thể cũng là một vị tồn tại Thần cảnh.
Nhưng cho dù là một vị chó Thần cảnh, cũng không thể ngăn cản hắn làm cho Tôm tổ thức tỉnh!
Không ai có thể ngăn cản hắn!
Thần cảnh Hải tộc phẫn nộ rít gào một tiếng, trong miệng lập tức truyền ra một sóng âm kỳ lạ, sóng âm này đang không ngừng truyền ra từng gợn sóng nhộn nhạo, hình như muốn hư không cũng phải vỡ nát vậy.
Ầm!!
Vào giờ phút này, khí tức Thần Thể cảnh thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn, đá vụn trên mặt đất lại có thể bị một lực lượng vô hình hút đi, lơ lửng trên hư không.
Rắc rắc!
Phía sau Thần cảnh Hải tộc đột nhiên bị xé ra một vây cá, cơ thể Thần cảnh Hải tộc to lớn với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Chỉ một lát sau liền hóa thành quái vật khổng lồ có kích thước giống như Bề Bề Chí Tôn.
Toàn thân đều là cơ bắp nổi cuồn cuộn, vây cá sắc bén trê lưng giống như kim thép.
Cái đầu này cũng biến thành đầu cá lớn, đầy gai sắc bén.
Nó gào thét một tiếng, bàn chân chợt giẫm lên trên mặt đất, cả hang động đều rung chuyển.
Bộ Phương giơ tay chém xuống, Thiên Địa Huyền Hỏa biến thành trường đao rất nhẹ nhàng mở tinh nguyên này ra, từ trong tinh nguyên lập tức phun ra từng chùm ánh sáng màu vàng.
Trong chớp mắt, một khí tức kỳ lạ từ trong tinh nguyên này mãnh liệt lao ra, giống như sóng lớn thổi cho tóc của Bộ Phương không ngừng tung bay.
Động tác Phong chấp sự chợt dừng lại, ánh mắt sáng như điện nhìn về phía tinh nguyên này.
Mà khí tức của Thần cảnh Hải tộc vốn cuồng bạo cũng đột nhiên đông cứng lại, mắt cá chết nhìn về phía tinh nguyên trong tay Bộ Phương, trong mắt chậm rãi lộ ra vẻ hưng phấn.
Một khí tức quen thuộc lại ẩn chứa áp lực từ trong tinh nguyên này truyền ra, làm cho toàn thân Thần cảnh Hải tộc cũng không nhịn được phải run rẩy.
Tôm tổ của hắn sắp xuất thế!
Ầm!!
Đá vụn bay ra,
Tiểu Hắc ung dung bước từng bước chân mèo từ trong đống đổ nát đi ra.
Trên lông chó màu đen không dính hạt bụi nào. Ánh mắt nó nhìn về phía Phong chấp sự chậm rãi lạnh đi.
Nó lại có thể bị người ta đập bay, quả thực không thể tha thứ được. Người này làm sao dám đập Cẩu gia?
Tiểu Hắc đi được mấy bước, mũi chó lại thoáng động, trên gương mặt đầy vẻ ghét bỏ nhìn về phía tinh nguyên đang được Bộ Phương nắm trong tay.
- Lại là hải sản...
Cẩu gia lầm bầm một tiếng rồi ngáp một cái, rõ ràng rất buồn ngủ, tuy nhiên mắt chó vẫn chống lên, lại một lần nữa phong tỏa ở trên thân Phong chấp sự.
Tinh nguyên mở ra một lỗ thủng, khí tức mãnh liệt lao ra, rất nhanh, trong tinh nguyên liền có động tĩnh.
Bộ Phương trợn trừng mắt nhìn, rất tò mò trong tinh nguyên này rốt cuộc là thứ gì, là nguyên liệu nấu ăn mà hệ thống nói tới sao?
Tinh nguyên lắc lư kịch liệt, mức độ kịch liệt này làm Bộ Phương cho rằng tinh nguyên trong tay hình như muốn nổ tung lên vậy.
Khi chấn động kịch liệt đến cực hạn, rắc một tiếng, lỗ thủng trên tinh nguyên này lại tách ra, giống như bị thứ gì đó cắn nuốt vậy.
Sau đó một bàn tay dài chậm rãi thò ra.
Vẻ mặt Thần cảnh Hải tộc đang hưng phấn, trong chớp mắt khi nhìn thấy được bóng dáng ấy liền dại ra và cứng đờ. Trên gương mặt của Phong chấp sự lại như gặp quỷ.
Bộ Phương cũng sững sờ, khẽ nhướng mày, suýt nữa ném thứ này đi.
Tiểu Hắc liếc mắt nhìn , ghét bỏ rầm rì một tiếng.
Đây là một con Bề Bề, không sai... Chính là một con Bề Bề nhỏ bé.
Toàn thân đều tỏa ra ánh sáng màu vàng, chói lòa giống như là dát vàng vậy.
Nhưng kích thước của con Bề Bề này... cũng quá nhỏ đi? Cũng chỉ bằng lòng bàn tay... nó cuộn người lại giống như một quả cầu nhỏ vậy.
- Cái này là nguyên liệu nấu ăn à? Căn bản không có bao nhiêu thịt...
Khóe miệng Bộ Phương giật giật, vẻ mặt vẫn ghét bỏ nói thầm.
Thần cảnh Hải tộc gần như muốn phát điên rồi. Nó rống lớn một tiếng, trong mắt cá chết đầy tơ máu. Hắn ôm đầu, giống như phát điên vậy.
- Tôm tổ của ta đâu? Tôm tổ thân yêu của ta đâu? Sao lại biến thành một con Bề Bề nhỏ như vậy?! A a a!
Phong chấp sự thổi phù một tiếng, phun ra một ngụm máu, tim hắn đang rỉ máu, suýt rơi nước mắt.
Tốn cả ngày, gần như thiêu đốt gết chân nguyên, kết quả trong tinh nguyên đầu tiên mở ra một con chó đen, trong tinh nguyên thứ hai mở ra một con Bề Bề.
Mẹ nó, còn là Bề Bề vàng đấy!
Ba tinh nguyên đã mở mất hai cái, vậy trong tinh nguyên còn lại nhất định là đặc. Thật vất vả mới gặp được mỏ nguyên tinh lớn, kết quả không thấy lợi ích đâu, lại chọc cho cả người khai khú, nguyên khí tổn thương nặng nề, thiếu máu!
Sau khi Phong chấp sự nôn xong cũng rít gào phẫn nộ, hào quang màu vàng trên người gần như muốn phá nổ xung quanh vậy.
Bộ Phương cũng là bất đắc dĩ nhìn con vật nhỏ bé này. Con Bề Bề vàng này có kích thước hơi nhỏ, từ trong tinh nguyên bò ra ngoài, leo đến trên tay của hắn, giơ trảo liêm đao, ống mắt quay tròn, ngây người nhìn Bộ Phương.
Bộ Phương tiện tay nhấc vật nhỏ này lên, nhìn với vẻ mặt không thay đổi, cuối cùng thở dài. Vật này dài bằng ngón tay... sao tính được là nguyên liệu nấu ăn.
Nghĩ tới đây, Bộ Phương có phần đen mặt.
Hắn quay đầu nhìn con chó mật phía xa, nguyên liệu nấu ăn này tuyệt đối đừng ở trong tinh nguyên, bị con chó đen này ăn mất đấy. Nhớ tới lúc trước chó đen này no ợ cả ra, trong lòng Bộ Phương lại đang rỉ máu.
Nhiệm vụ tạm thời của hắn đấy.
- Tôm tổ của ta đi đâu rồi?
Thần cảnh Hải tộc nổi điên, đánh từng quyền xuống mặt đất.
Bề Bề vàng là Tôm tổ sao?
Sao có thể như vậy được?
Dựa theo ghi chép trong điển tịch, thân hình Tôm tổ cao tới mấy trăm trượng, tùy tiện di động một chút, trong biển sẽ dâng lên sóng lớn kinh thiên, hơn nữa uy áp trên người vô cùng to lớn.
Loại tồn tại này làm sao có thể là con Bề Bề nhỏ bé không hề có khí thức Thần cảnh trước mắt này được?
- Tiểu tử Bộ Phương, ngươi gấp cái gì? Không phải còn lại một tinh nguyên sao? Ngươi lại mở thử xem...
Cẩu gia có chút xấu hổ cười, nói với Bộ Phương.
Bộ Phương liếc mắt nhìn Cẩu gia, ánh mắt kia làm cho Cẩu gia càng thêm xấu hổ.