Nghĩ tới đây, Phong chấp sự lập tức có chút nóng lòng không chờ được, muốn chém giết cướp đoạt. Hắn bỏ ra nhiều như vậy, nếu ngay cả một tinh nguyên cũng không cướp được, vậy hắn tuyệt đối sẽ úp mặt vào tường nhà vệ sinh khóc ròng.
Nhưng lúc hắn định ném con chó mập trong tay xuống.
Con chó đen đang buồn ngủ lại mở mắt ra, thản nhiên liếc nhìn cường giả Hải tộc đang nhanh chóng lao đi.
Móng chó nhỏ nhắn giơ lên, lập tức có ảo ảnh của một móng chó hiện ra.
Ầm!!
Cường giả Hải tộc đang lao nhanh như tên bắn trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, trực tiếp bị móng vuốt này đánh cho phải lùi lại hai bước.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Cường giả Hải tộc trợn trừng mắt, nhìn về phía con chó đen kia và gầm thét một tiếng.
Đinh ba lập tức hiện lên, chợt vung lên, vẻ sắc bén dâng trào, một con rồng nước rít gào lao về phía ảo ảnh móng chó, muốn phá tan ảo ảnh này.
Con chó đen nhà ngươi ăn bảo bối trong một miếng tinh nguyên, còn muốn ngăn cản chúng ta thu hai tinh nguyên khác à!
Trên thế gian làm sao có thể có con chó đen thối không biết xấu hổ như vậy chứ?!
- Những tinh nguyên đều là của Cẩu gia, ai cho phép ngươi đi cướp?
Giọng nam ôn hòa đầy từ tính phát ra từ trong miệng của Cẩu gia.
Tròng mắt Phong chấp sự co lại, tay cầm lấy Cẩu gia như bị bỏng, chợt rụt về.
Cẩu gia vẫn lơ lửng ở trong không trung.
Nó giơ một móng chó lên, miệng chó hé ra, lộ ra nụ cười nghiền ngẫm đầy vẻ nhân tính hóa.
Con rồng nước rít gào lao đến, hình như muốn phá tan ảo ảnh móng chó này.
Nhưng Cẩu gia bình tĩnh vung móng chó lên, con rồng nước này lập tức bị đập cho nổ nát.
Móng chó giơ lên, Thần cảnh Hải tộc trực tiếp bị đập cho bắn ngược trở lại giống như một quả bóng cao su vậy, hung hăng đụng vào trên vách mỏ đá.
Cả hang động đều rung lên, vô số mảnh nguyên tinh rơi xuống.
Bộ Phương nhét hàu biển vào trong miệng, nhìn Cẩu gia nổi tính hung bạo, trong giây lát không nói được câu nào.
Phong chấp sự bị dọa cho giật mình.
Hắn không ngờ được con chó đen từ trong tinh nguyên chạy ra lại có thể mạnh như vậy!
Cường giả Hải tộc Thần Thể cảnh lại có thể bị một vỗ đánh bay?
Phong chấp sự hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú vào Cẩu gia.
- Nếu các hạ đã thu được một miếng tinh nguyên, vậy chẳng lẽ còn muốn nuốt tinh nguyên còn lại à? Làm vậy có phải quá tham lam không?
Bởi vì thiêu đốt chân nguyên, thân hình Phong chấp sự có chân khí cuồn cuộn phun ra.
Từ trên người của hắn phóng ra uy áp thiên địa dồi dào, ép về phía con chó.
Dù nói thế nào đi nữa cũng phải tranh thủ lấy một miếng tinh nguyên chứ?
Cẩu gia ngáp một cái, buồn ngủ không chịu được, mắt chó sắp không mở nổi nữa rồi.
Hắn lười để ý tới Phong chấp sự người gây sự ở trước mặt hắn, quay đầu nhìn về phía Bộ Phương.
- tiểu tử Bộ Phương, ngươi tới đây không phải vì tinh nguyên này sao? Mang hết về đi... Nhanh hoàn thành nhiệm vụ để Cẩu gia còn về ngủ, thứ kia ăn ngon thì ăn ngon, ăn xong lại làm chó mệt rã rời, thật sự là...
Bộ Phương cảm thấy bất đắc dĩ, ăn ngon thì ăn ngon... Lẽ nào con chó béo này thật sự ăn nguyên liệu nấu ăn?
Nhưng bây giờ cũng không phải là lúc suy nghĩ nhiều như vậy, Bộ Phương điểm đầu ngón chân ở trên nồi Huyền Vũ, chợt bắn ra.
Nồi Huyền Vũ cũng quay tròn, thu nhỏ lại, bay trở về trong tay Bộ Phương.
Tê tê tê!
Nồi Huyền Vũ vừa hé ra Bề Bề Chí Tôn bị úp trong đó lập tức giương nanh múa vuốt lao ra, đầy phẫn nộ, muốn xé nát Bộ Phương!
Cẩu gia hí mắt chó, móng chó vỗ một cái.
Bịch một tiếng, Bề Bề Chí Tôn cảm giác thịt của mình cũng muốn tách khỏi vỏ.
Nó bay ra, đập mạnh xuống mặt đất phía xa, vô số cái chân động đậy, trong giây lát sốc, không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
- Hải sản từ đâu tới... Cẩu gia ghét nhất là hải sản.
Cẩu gia nhắn mũi chó, thì thầm một tiếng.
Bộ Phương không để ý đến Bề Bề Chí Tôn phía sau bị đánh bay, thân hình rơi vào trước hai tinh nguyên kia.
Phong chấp sự trừng mắt. Con chó đen và loài người này là cùng một phe à?!
Đáng chết! Hắn bị gài bẫy sao?
Lại có người dám tính kế người Đại Hoang Tông hắn!
Phong chấp sự càng thêm phẫn nộ, chân nguyên trên thân lại bắt đầu hừng hực thiêu đốt.
Không thể tha thứ được!
Hào quang màu vàng đất chợt bắn ra, giống như một con rồng đất quấn quanh thân thể của hắn, cơ thể Phong chấp sự chợt phồng lên, khí tức dâng trào.
- Cút cho ta!!
Phong chấp sự rít gào, một quyền đột nhiên đập xuống, đột phá âm chướng, ầm ầm nện ở trên thân Cẩu gia.
Mắt chó của Cẩu gia đang nhập nhèm chợt ngẩn người, bịch một tiếng liền bị đập bay vào trên vách đá của hang động.
Bụi bặm cuồn cuộn bốc lên.
Bộ Phương liếc mắt nhìn Cẩu gia bị đập bay, mí mắt khẽ giật.
Mở miệng phun ra một ngọn lửa màu vàng.
Ngọn lửa kia nhảy nhót ở phía trên bàn tay của hắn, ở dưới tác dụng của ý niệm, hóa thành một lưỡi đao lửa.
Phong chấp sự nhìn thấy ngọn lửa này, khí tức bị kìm hãm trong phút chốc chợt tăng vọt, phát ra tiếng rít gào càng thêm cuồng bạo.
- Thiên Địa Huyền Hỏa của Vạn Thú Viêm?! Ngươi chính là loài người cướp đi Vạn Thú Viêm?!
Bộ Phương nhíu mày, không để ý đến Phong chấp sự, giơ tay chém xuống, một miếng tinh nguyên trong tay bị cắt vỡ.
Lần đầu tiên cắt tinh nguyên, trong lòng thật sự vẫn có một chút kích động.