- Ông chủ Bộ... Ở trong này có lẽ có ít hiểu nhầm đi? Chúng ta bình tĩnh nói chuyện một chút, đừng ra tay, ra tay sẽ không tốt đâu.
Vu Mục cười nói với Bộ Phương.
Bộ Phương nhếch miệng và liếc mắt nhìn Vu Mục, cũng không nói gì.
Đỗ Khải mới vừa từ trên tường thành trượt xuống, cơ bắp toàn thân căng ra và muốn đánh trở về, nhưng Vu Mục đã xuất hiện.
Vu Mục - trang chủ Bạch Vân Sơn Trang chính là một vị kiếm khách Chí Tôn đỉnh phong với tu vi đặc biệt mạnh mẽ, cho dù là Xà Nhân Hoàng cũng chưa chắc là đối thủ của hắn, loại tồn tại này làm sao có thể đột nhiên xuất hiện chứ?
Hơn nữa, nhìn vẻ mặt của Vu Mục hình như đặc biệt kính nể và sợ hãi loài người kia.
Cái quỷ gì vậy? Ngươi đường đường là trang chủ Bạch Vân Sơn Trang, cường giả đứng đầu vùng đất Nam Cương lại có thể kính nể và sợ hãi với một loài người chỉ có tu vi Chiến Thánh thất phẩm như vậy à?
Ngươi là tới chọc cười sao?
Tâm tư Đỗ Vi lại tương đối kín đáo. Chẳng lẽ thằng nhóc thất phẩm này có bối cảnh gì?
Chuyện này thật sự khó nói lắm. Hắn có một con chó đen mạnh mẽ như vậy đi cùng, vừa nhìn cái nồi đen này cũng biết không phải thứ tầm thường. Nếu loài người này bình thường không có bối cảnh gì, nàng cũng không tin đâu.
- Ông chủ Bộ, có gì chúng ta vào trong Xà Nhân Đại Thành, ngồi xuống từ từ tâm sự được không?
Vu Mục vừa cười vừa nói.
Hắn quay đầu nhìn về phía Đỗ Vi và Đỗ Khải và nhíu mày, thản nhiên nói:
- Mở cửa thành ra, ta dẫn ông chủ Bộ trực tiếp đi gặp Xà Nhân Hoàng, trong này chắc hẳn có chút hiểu nhầm thôi. Chúng ta cố gắng giải trừ những hiểu nhầm đó, để tránh gây ra tranh đấu không cần thiết.
Đỗ Vi và Đỗ Khải ngơ ngác nhìn nhau, những người rắn trên tường thành cũng đờ người ra.
Xà Nhân Hoàng bóp nát kiếm phù mà hắn để lại cho nàng, không hề nghi ngờ chắc là có chuyện lớn phát sinh, lẽ nào là vì ông chủ Bộ?
Không thể nào... Chắc là có chuyện càng nghiêm trọng hơn.
Trước mắt, nếu ông chủ Bộ và con chó đen ở phía sau gây sự, Xà Nhân Đại Thành làm sao có thể gánh vác được.
Hắn cần phải khuyên bảo Xà Nhân Hoàng đừng trêu chọc Bộ Phương và con chó đen đáng sợ này.
Đây chính là con chó đen thậm chí có thể hại chết được Thần cảnh thập phẩm đấy!
Đỗ Vi rất có quyết đoán, bầu ngực được quây trong vải tím khẽ phập phồng, sau đó sai người mở cửa thành ra.
Những người rắn khác đều có chút không cam lòng và cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không có cách nào.
Mặc dù Vu Mục là trang chủ của Bạch Vân Sơn Trang, nhưng uy tín ở trong Xà Nhân Đại Thành cũng vô cùng mạnh mẽ.
Vu Mục thoả mãn khẽ gật đầu, dẫn theo Bộ Phương và Tiểu Hắc bước vào Xà Nhân Đại Thành.
Bộ Phương vốn muốn bảo Tiểu Hắc trực tiếp dùng một trảo đập nát cửa thành này, nhưng không ngờ được đột nhiên lại xuất hiện một Vu Mục.
Vu Mục muốn dẫn bọn họ vào thành, vậy cũng lại vừa khéo.
Vừa vào Xà Nhân Đại Thành, cảnh tượng phồn vinh nguy nga của Xà Nhân Đại Thành làm cho Bộ Phương vô cùng kinh ngạc và hoảng hốt.
So với Đế đô Thanh Phong, Xà Nhân Đại Thành này càng phồn vinh hơn, kiến trúc xung quanh đều có phong cách khác hẳn đế quốc Thanh Phong. Đủ loại người bán hàng rong bày sạp ở hai bên đường phố, phát ra những tiếng rao kỳ lạ.
Bộ Phương hứng thú nhìn quan, một thành lớn phồn vinh như thế, trong đó nhất định là có rất nhiều món ăn kỳ lạ.
Quả nhiên, Bộ Phương đi mấy bước, liền ngửi thấy được đủ loại mùi thơm.
Chỉ thấy bên đường có rất nhiều sạp đồ ăn nhỏ, một người rắn rất quen tay nướng cá mực bóng loáng, mùi thơm nhẹ nhàng bay đến.
Còn có người bán hàng rong lấy ra một con tôm hùm lớn được nấu đỏ từ trong nồi, lột vỏ tôm hùm, thịt tôm hơi rung lên và tỏa ra mùi thơm nồng.
Xung quanh tràn ngập mùi thơm làm cho Bộ Phương càng thêm hưng phấn.
- Phía tây Xà Nhân Đại Thành giáp biển rộng mênh mông, cho nên nguyên liệu nấu ăn chủ yếu của Xà Nhân Đại Thành đều đến từ biển, rất nhiều hải sản, một ít linh thú biển cấp thấp đều sẽ bị bắt, xem là nguyên liệu nấu ăn rất thơm.
Vu Mục giới thiệu.
Bộ Phương gật đầu, đám người rất nhanh liền đi tới Hoàng cung nguy nga của Xà Nhân.
Ở lối vào Hoàng cung, cơ thể duyên dáng của Xà Nhân Hoàng đã hiện lên.
Ánh mắt lạnh lùng của Xà Nhân Hoàng Cao thản nhiên nhìn lướt qua tất cả.
Vu Mục dẫn theo Bộ Phương đi lên sườn dốc, rất nhanh đã đi tới trước mặt Xà Nhân Hoàng.
Vẻ mặt Vu Mục phức tạp, một miếng kiếm phù cuối cùng mà hắn để lại cho Xà Nhân Hoàng cũng bị bóp nát, trong lòng hắn có cảm giác trống vắng.
Bộ Phương thản nhiên liếc nhìn Xà Nhân Hoàng, hắn sớm đã gặp Xà Nhân Hoàng trong Thập Vạn Đại Xuyên, Xà Nhân Hoàng tất nhiên cũng từng gặp hắn.
Xà Nhân Hoàng nhìn thấy Bộ Phương, mái tóc màu xanh lập tức tung bay, mắt trợn trừng, khí tức bắn ra, giống như nhớ ra điều gì vậy.
- Là ngươi!! Thằng nhóc loài người đã cắn nuốt Vạn Thú Viêm!
Xà Nhân Hoàng lạnh lùng nói.
Nàng vừa nói dứt lời, trên không trung Xà Nhân Đại Thành liền truyền đến những tiếng gào thét chói tai.
Một bóng hình đẫm máu từ trên không trung rơi xuống, đập mạnh vào trong đám đông.
Nhìn thấy bóng dáng kia, sắc mặt Vu Mục lập tức biến đổi.
- Bạch Triển?!
Toàn thân đẫm máu, khí tức mệt mỏi, trên thân đầy vết thương ghê rợn chính là… Bạch Triển - Chí Tôn chịu trách nhiệm trông coi mỏ nguyên tinh Bạch Vân Sơn Trang....
Sao Bạch Triển đột nhiên bị thương nặng? Chẳng lẽ có người xâm nhập mỏ nguyên tinh?
Hoặc là... Mỏ nguyên tinh xảy ra biến cố gì?