Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 458: Tới đông đủ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Từng tiếng nổ vang lên, trong tay Đỗ Khải lại ném ra mấy trường đao sấm sét, mục tiêu của trường đao này lần này là nhắm thẳng vào con chó béo cắn nuốt sấm sét.

Tiểu Hắc trợn mắt chó, vô số sấm sét phóng xuống làm nó xem thường khẽ hừ một tiếng.

- Mùi vị sấm chớp này quá kém, không ngon.

Trong lòng Cẩu gia thầm nhủ.

Nó híp mắt chó và mở miệng chó, miệng chó thoáng cái liền trở nên lớn hơn, giống như hóa thành chậu máu dữ tợn vậy.

Cẩu gia đối mặt với trường đao sấm sét đầy trời và phát ra một tiếng chó sủa điếc tai nhức óc!

Gâu!

Giống như mãnh thú nhìn trời xanh lại giận dữ gầm lên!

Sóng khí ngập trời lao mạnh ra, xông thẳng tới chỗ của Đỗ Khải.

Trường đao sấm sét đầy trời còn chưa chém xuống, lại bị một tiếng chó sủa thổi cho bay ngược trở về.

Đỗ Khải đang đứng giữa hư không, mắt lập tức co lại, trong một tiếng chó sủa này, cơ thể đột nhiên cứng đờ, tâm thần chấn động, lại không thể động đậy.

Hàng nghìn hàng vạn trường đao sấm sét bay ngược ra, chém vào trên người hắn, bổ cho hắn không thể động đậy hắn lại đập vào trên tường thành khổng lồ, khiến cho tường thành không ngừng rung lên.

Từng tia sét hình vòng cung chạy loạn trên người Đỗ Khải...

Một tiếng chó sủa lại đánh bại một vị Chí Tôn!

Chó này... thành tinh?!

Gương mặt Đỗ Vi đang tươi cười lại cứng đờ, đôi môi đỏ mọng quyến rũ khẽ mở ra, khiếp sợ không thôi.

Một tiếng chó sủa này truyền ra, cũng làm cho Xà Nhân Hoàng đang trầm tư ở trong hoàng cung phải chấn động, trên gương mặt đầy vẻ nghiêm trọng quay đầu nhìn về phía bên ngoài hoàng cung, tròng mắt co lại.

Từ trong một tiếng chó sủa này, Xà Nhân Hoàng lại thầm giật mình, có cảm giác không ổn.

Chỗ âm thanh này truyền tới là ở ngoài thành...

Lẽ nào Đỗ Khải và Đỗ Vi cùng ra tay còn có thể xảy ra sai xót gì sao?

Lẽ nào... loài người bị nàng hoàn toàn không để tâm công thành, xuất hiện biến cố gì sao?

Vũ Phù bị sợi dây xích nhốt ở trong hoàng cung huy hoàng lộng lẫy nghe được một tiếng chó sủa quen thuộc này, đôi mắt tuyệt đẹp chợt mở to, trên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ vui mừng.

- Đây là tiếng sủa của Tiểu Hắc! Quả thật là ông chủ Bộ tới!

Trong nháy mắt, niềm vui bất ngờ dâng lên trong lòng Vũ Phù, làm cho nàng vui mừng muốn chảy nước mắt.

Ngoài Xà Nhân Đại Thành, một tia cầu vồng nhanh chóng lao đến.

Một bóng người đứng chắp tay, tiêu sái ngự kiếm rời đi, bỗng nhiên nghe được một tiếng chó sủa này vọng từ phía Xà Nhân Đại Thành đến.

Dáng vẻ tiêu sái của Vu Mục chợt cứng đờ, trong lòng bất giác run rẩy. Sao nghe tiếng chó sủa này... quen vậy?

Tồn tại khủng khiếp này... không phải đang ở Đế đô sao? Sao có thể xuất hiện ở Xà Nhân Đại Thành?

- Không xong! Đỗ Lỵ chưa từng chứng kiến qua sự đáng sợ của tồn tại này... Đáng chết! Tuyệt đối đừng chọc giận đối phương đấy...

Vu Mục thầm run rẩy, trong đầu vừa thoáng nghĩ, chân khí đã phát ra, kiếm quang lập tức trực tiếp cắt qua hư không, bay nhanh về phía Xà Nhân Đại Thành.

Trong Huyễn Hư Linh Trạch, Vu Vân Bạch cỡi một con linh thú ngựa, linh thú ngựa này có thể bước đi như bay trên đầm lầm.

Một tiếng chó sủa không tính là lớn truyền đến tai nàng, làm cho nàng ngẩn người, tiếng chó sủa này hình như có chút quen thuộc đấy?

Trong đầu nàng không khỏi hiện ra dáng vẻ một con chó lười biếng lại bước đi như mèo.

Trong lúc nàng đang trầm ngâm suy nghĩ, nàng bỗng nhiên cảm thấy đỉnh đầu trở nên tối tăm.

Tim nàng đập mạnh, theo bản năng ngẩng đầu, tròng mắt đột nhiên co lại.

Chỉ thấy ở phía trên đỉnh đầu của nàng hiện ra một chiếc chiến thuyền kim loại khổng lồ che khuất bầu trời.

Khí tức áp lực từ trên chiến thuyền truyền ra, làm cho toàn thân Vu Vân Bạch cũng cứng đờ.

Đầu trước của chiến thuyền hiện ra bóng dáng một người đứng chắp tay, người đó cũng nhìn thấy nàng.

Ánh mắt hắn sáng như điện bắn ra, giống như muốn xé rách không trung, trực tiếp ép xuống thân nàng, làm Vu Vân Bạch cảm thấy hai mắt chợt đau đớn, không nhịn được che mặt, nước mắt rơi đầy mặt.

Linh thú ngựa đã sớm bị uy áp dọa cho quỳ mọp trong đầm lầy, dính không bùn lại chẳng dám động đậy.

Phong chấp sự đứng ngạo nghễ ở đầu trước chiến thuyền, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Vu Vân Bạch.

- A? Thổ dân ở địa điểm thí luyện à? Chiến Thánh thất phẩm sao... Có lẽ sẽ biết vị trí của mỏ nguyên tinh lớn, vậy xem như người hướng đường cũng được.

Phong chấp sự thì thầm nói một câu, khóe miệng nhếch lên và vung tay.

Vu Vân Bạch vừa mở ra đôi mắt ngân ngân nước, cả người đã bị kìm hãm.

Trong không trung, một bàn tay che trời chợt chụp xuống, mang theo uy áp khiến nàng hít thở không thông, nám người nàng lên và bỏ vào trong chiến thuyền.

Sau đó, chiến thuyền nổ mạnh, tiếp tục đi về phía trước.

Trong đầm lầy trở lại yên tĩnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)