Trên không trung của Huyễn Hư Linh Trạch, một chiếc chiến thuyền kim loại kèm theo tiếng nổ mãnh liệt, chậm rãi bay trên bầu trời mang theo gió lớn.
Gió mạnh thổi tới làm nước trong Linh Trạch bắn ra bốn phía, bùn bay loạn, mùi tanh hôi tỏa ra.
Đây là một chiếc chiến thuyền đặc biệt lớn, vắt ngang trên trời cao, có một bóng người đứng ở trên sàn chiến thuyền, từ trên người hắn tản ra khí tức mạnh mẽ như muốn dẫn dắt trời đất vậy.
Trong Huyễn Hư Linh Trạch, thỉnh thoảng có linh thú từ trong bùn bắn loạn thò đầu ra, hoảng sợ chạy trốn không chọn đường.
Còn có linh thú bát giai hung tợn há miệng đầy răng sắc nhọn, nhe răng trợn mắt với chiến thuyền kim loại trên bầu trời, nhưng khi ánh mắt cường giả đứng lặng trên sàn thuyền thoáng động, linh thú bát giai liền bị dọa cho phát ra một tiếng gào thét và chạy như bay.
Phong chấp sự từ trên cao nhìn xuống Huyễn Hư Linh Trạch, trong đầm lầy vô cùng nguy hiểm đối với cường giả Nam Cương, nhưng lại vô cùn an toàn đối với cường giả Đại Hoang Tông, căn bản không tính là địa phương hiểm yếu.
Ở trong Huyễn Hư Linh Trạch này thậm chí không có thần thú Thần Thể cảnh tồn tại, tất nhiên sẽ không khiến cho cường giả Đại Hoang Tông có bao nhiêu lo lắng.
Cửa kim loại trên chiến thuyền phát ra một tiếng két nặng nề. Từ bên trong khoang thuyền có rất nhiều cường giả bước ra. Những người này đều là đệ tử Đại Hoang Tông, khí tức trên thân những người này đều đặc biệt mạnh mẽ.
Một lão già chợt đi tới bên cạnh Phong chấp sự, khẽ nói vài câu.
Vẻ mặt vô cảm của Phong chấp sự lập tức biến đổi, chân mày cũng nhíu lại.
- Ngươi nói Lương Khai một trong mười đại thiên kiêu của tông môn biết được tin tức địa điểm thí luyện này có Thiên Địa Huyền Hỏa, người này đã chạy đến à?
Lão già kia trịnh trọng khẽ gật đầu.
Vẻ mặt Phong chấp sự lập tức tối lại.
Trong lòng có chút suy nghĩ thâm hiểm. Mười đại thiên kiêu Đại Hoang Tông đều là Thần cảnh thập phẩm, hơn nữa thiên phú kinh người, lực chiến đấu càng thêm đáng sợ, mỗi người đều có lá bài tẩy của riêng mình, là tồn tại đặc biệt khó đối phó.
Nếu có thiên kiêu đến đây vì Thiên Địa Huyền Hỏa, vậy Thiên Địa Huyền Hỏa này lại có khả năng thật sự không liên quan tới Phong chấp sự hắn.
Hơn nữa... Nếu bị thiên kiêu biết được địa điểm thí luyện này có một mỏ nguyên tinh lớn, không chừng phần công lao này của hắn cũng sẽ bị cướp mất.
Cạnh tranh ở trong Đại Hoang Tông, cũng kịch liệt, muốn tài nguyên tu luyện đều phải tự mình đi tranh thủ.
Phong chấp sự hít sâu một hơi, ánh mắt chợt nghiêm lại, giống như có một tia sáng nhanh chóng lóe lên.
- Cho chiến thuyền đi nhanh hơn, chúng ta phải giành lấy mỏ nguyên tinh lớn trước!
Về phần Thiên Địa Huyền Hỏa... Vậy hắn không xen vào nữa.
Thiên kiêu, cho dù là thiên kiêu yếu nhất trong tông môn, Phong chấp sự hắn cũng chưa chắc có tư cách cạnh tranh với đối phương, cho nên hắn chỉ có thể tranh thủ thời gian thu lấy mỏ nguyên tinh lớn và báo cáo lên tông môn trước khi đối phương đến, tranh thủ công lao.
...
Sóng biển cuồn cuộn đến, che khuất bầu trời, trong lúc sóng biển dâng cao còn phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, dường như muốn phá rách màng nhĩ của người ta.
Theo sóng biển càng lúc càng sát lại gần, trong con sóng lớn mấy trăm mét càng hiện rõ bóng dáng của một vài linh thú.
Linh thú biển rít gào dữ tợn, mang theo uy áp đáng sợ, đánh về phía vách đá cao chót vót.
Vô số cường giả Hải tộc với làn da màu xanh lướt sóng rời đi, ánh mắt nhìn thẳng về phía Huyễn Hư Linh Trạch.
Trong đó có một cường giả Hải tộc miệng đầy răng nanh dữ tợn cưỡi trên ở một con linh thú toàn thân mặc áo giáp đầy gai nhọn.
Đó là một linh thú loài tôm với khí tức hùng hồn, cơ thể phân chia thành từng đoạn, trên đỉnh đầu lại có răng nanh sắc bén và hai trảo với những răng cưa sắc bén giống như liêm đao. Hai đôi mắt kép quay tròn, trong miệng phun ra bọt, bước đi vững vàng trong sóng biển.
Đây là một loại linh thú biển Chí Tôn, Thâm Hải Hà Cô.
Nó dài tới mấy mét, giống như một con mãnh thú thượng cổ với uy lực hung ác ngập trời.
- Trí giả Hải tộc chúng ta tiên đoán có Tôm tổ xuất thế trong Huyễn Hư Linh Trạch? Nếu có thể tìm về Tôm tổ, Hải tộc chúng ta ở dưới sự hướng dẫn uy năng vô thượng của Tôm tổ chắc chắn có thể đi ra khỏi vùng biển nhỏ hẹp này, đi tới biển càng rộng lớn hơn!
Một vị cường giả da màu xanh lam cưỡi trên lưng một con linh thú loài tôm mở miệng đầy răng nanh ra, đôi mắt chuyển động đầy vẻ hưng phấn.
Giống như nghĩ tới chuyện gì hưng phấn, hai bên quai hàm của vị cường giả Hải tộc này chợt phồng ra, nước biển lập tức từ lỗ trong bên má phun lao ra, phát ra âm thanh chói tai. Tiếng hô xông thẳng tới chân trời, dẫn tới các cường giả Hải tộc trên sóng lớn này đều lần lượt hô lên.
Trong giây lát, tiếng hô chói tai nối thành một mảnh, phóng lên cao, rất ồn ào.
Mà vách đá cao chót vót của Huyễn Hư Linh Trạch cũng dần hiện rõ trong mắt cường giả Hải tộc.
...
Đầu lưỡi Tiểu Hắc cuốn một vòng, liền cắn nuốt tia sét màu lam nhạt. Nó nhe răng trợn mắt một lúc, hình như có chút sảng khoái.
Bộ Phương cũng hơi kinh ngạc, hóa ra Cẩu gia còn có sở thích này, thích ăn sét à... Thoạt nhìn dường như càng lúc càng dễ nuôi.
Sau nỗi khiếp sợ, trong lòng Đỗ Khải và Đỗ Vi cũng trầm xuống, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.
Ánh mắt bọn họ nhìn về phía con chó đen đã cẩn thận hơn nhiều.
Đối phương chỉ là Chiến Thánh thất phẩm lại có thể giết chết một vị cường giả Chí Tôn, đồng thời kéo đối phương rời đi, nhất định là có con át chủ bài nào đó.
Nó có thể mở miệng ăn cả sấm sét của cường giả Chí Tôn trung kỳ Đỗ Khải này, rất có thể con chó đen chính là lá bài tẩy của đối phương, con át chủ bài có thể giết chết Đỗ Mỗ.
Tu vi của Đỗ Mỗ yếu hơn hai người bọn họ nhiều. Đỗ Khải cũng có thể bị đối phương đánh cho như chó chết, càng chưa nói tới tu vi Đỗ Vi cao hơn cũng không dám khinh thường nói mình có thể mở miệng nuốt sấm sét, sấm sét nóng nảy tới mức nào, nếu như nuốt vào, dạ dày có khả năng cũng sẽ bị nổ tung.
Đuôi rắn Đỗ Vi lay động, từ trên tường thành lớn phóng lên cao, đứng giữa hư không, từ phía xa nhe răng trợn mắt với Tiểu Hắc.
Mái tóc màu tím bay trong gió, trên gương mặt đầy quyến rũ lộ ra một nụ cười mỉm khiến nàng càng thêm quyến rũ, bầu ngực lớn lay động thu hút ánh mắt người khác, ở tấm lụa tím ràng buộc, dường như càng hiện ra rõ hơn.
- Có chút thú vị... Đỗ Khải, sao sấm sét của ngươi yếu như thế? Ngay cả con chó cũng không đối phó được sao?
Đỗ Vi ngoắc ngón tay, cười quyến rũ nói.
Đỗ Khải trừng mắt nhìn Đỗ Vi, cơ bắp toàn thân nổi cao, mái tóc màu xanh bay lên, càng lúc càng có nhiều sấm sét ngưng tụ trên người hắn.