Bộ Phương im lặng, hắn ho khan vài tiếng, vừa học phun lửa, còn có chút không quen.
Huyền Vũ Oa lơ lững, ngọn lửa màu vàng thiêu đốt từ từ, không ra bất kỳ âm thanh nào vang lên.
Bộ Phương đặt tay lên Huyền Vũ Oa, nhất thời cảm nhận được hơi nóng nhàn nhạt, trong lòng hắn vui vẻ, có thể thúc giục!
Bộ Phương hưng phấn, đôi mắt toả sáng.
Hắn cho dầu vào nồi, tâm niệm vừa động, hỏa lực gia tăng, dầu trong nồi lập tức nóng lên.
Bộ Phương lại ném thịt Địa Long tẩm tinh bột vào trong đó.
Xuy xuy xuy. . .
Vừa vào nồi, linh khí mạnh mẽ sôi trào.
Đây chính là thịt bát giai Địa Long, bên trong ẩn chứa linh khí không phải chuyện đùa.
Huyền Vũ Oa giống như một con linh qua to lớn như ngọn núi, trấn áp cỗ linh khí đang dâng lên, linh khí đều quay về trong nồi.
Ùng ục ùng ục, cục thịt trong nồi xoay tròn, tinh bột bao vây lấy thịt Địa Long từ từ ngã sang màu vàng óng.
Chỉ một lúc sau, mùi thơm nồng nặc bắt đầu bay ra ngoài.
Mùi thơm này thực sự quá mê người.
Có vị của thịt heo, thịt Địa Long càng ngon hơn, dù sao cũng là nguyên liệu nấu ăn bát giai.
Hơn nữa được Huyền Vũ Oa gia trì, cục thịt trong nồi đã chín rất nhanh.
Bộ Phương thành thạo vớt thịt ra, cục thịt tràn ngập khói nóng, kèm theo mùi vị nồng đậm bao phủ phòng bếp.
Đổ dầu trong Huyền Vũ Oa ra, Bộ Phương bắt đầu chế biến Tuý Bài Cốt.
Oanh!
Nguyên liệu vừa vào trong nồi, đôi mắt Bộ Phương nhất thời co rụt lại, một ngọn lửa bao phủ cái nồi.
Bộ Phương không nhanh không chậm chế biến tương.
Cái muôi múc lên, khi tương trong nồi biến thành màu đỏ, thức ăn hoàn tất.
Đem tương tưới lên xương Địa Long, chờ thêm một lúc, hai tay Bộ Phương xuất hiện tia sáng, hắn trộn Tuý Bài Cốt vào trong đó, khiến cho tương và xương hỗn hợp với nhau, mùi vị như một.
Đem Tuý Bài Cốt cho vào trong mâm, so với Tuý Bài Cốt trước kia, mùi vị còn nồng nặc hơn mấy lần, làm cho Bộ Phương có cảm giác muốn thử một phen.
Há miệng ra, Bộ Phương gắp lấy một khối Tuý Bài Cốt.
Tương màu đỏ dính vào thịt sườn, khi Bộ Phương gấp lên, tương sền sện kéo dài như tơ.
Nóng hổi, mùi thơm lan toả.
Bộ Phương bỏ khối thịt sườn vào miệng, híp mắt lại.
Hắn lại mang theo Tuý Bài Cốt đã nấu xong rời khỏi nhà bếp.
Đặt lên bàn, Tuý Bài Cốt thịt rồng nóng hổi toả ra hương vị nồng nặc, nhất thời lan toả ra chung quanh.
Ngõ nhỏ chung quanh tiểu điếm đã xây lại lần thứ hai, Bộ Phương nhìn chung quanh một lần, lại đặt Tuý Bài Cốt trước mặt Tiểu Hắc đang ngủ ngon.
- Tiểu Hắc, ăn cơm.
Bộ Phương sờ sờ đầu chó Tiểu Hắc, thản nhiên nói.
Tuý Bài Cốt này dùng thịt sườn bát giai Địa Long là món đầu tiên khi sử dụng Huyền Vũ Oa, không ngờ lại tiện nghi con chó mập này.
Đôi mắt Tiểu Hắc vốn còn mông lung, khi nhìn thấy Tuý Bài Cốt thịt rồng toả ra hương vị nồng nặc, đôi mắt nó mở to.
Xoát một tiếng, Tiểu Hắc đã ôm cả mâm vào trong ngực, mắt chó toả ra tia sáng.
Đầu lưỡi thò ra, lỗ mũi chó hít hà, tiếng ư ử vang lên.
Tiểu tử thối, ngươi có lương tâm!
Cẩu gia lầm bầm trong lòng, sau đó bắt đầu ra sức ăn.
Vừa ăn Tuý Bài Cốt, Cẩu gia lại mở to mắt chó lần nữa, trong mắt toả ra tia sáng, chính nó cũng không dám tin tưởng!
- Đây là Tuý Bài Cốt thịt rồng! Cẩu gia yêu nhất! Uông!
Tiểu Hắc lười nói chuyện cũng phải lên tiếng tán thưởng, âm thanh đầy từ tính.
Thịt bát giai Địa Long còn cứng rắn hơn thịt heo không ít, nhưng mà Bộ Phương thông qua chiên dầu, nắm giữ hoả hầu thành thạo, cho nên thịt Địa Long cũng mềm hơn rất nhiều, mặc dù lần đầu tiên sử dụng Huyền Vũ Oa, nhưng bởi vì có trù thần sáo trang, hắn có thể dễ dàng cảm ứng năng lượng biến hoá trong nồi.
Hơn nữa còn dễ dàng hơn sử dụng nồi sắt, bởi vì dùng nồi bình thường, nếu như hắn muốn thi triển chân khí nấu nướng, nhất định phải tĩnh tâm, đồng thời phải tiếp xúc thân mật với nồi.
Cho dù là như vậy, bởi vì cách một tầng môi giới, thao túng vẫn có khác biệt.
Cho dù khác biệt nhỏ bé nhất, cũng sẽ ảnh hưởng đến mùi vị món ăn
Một bàn Tuý Bài Cốt thịt rồng này. . . Là món ăn đầu tiên của Huyền Vũ Oa, vị đạo của nó, ngay cả Bộ Phương cũng không thể tin được, trong miệng hắn lúc này vẫn còn mùi vị thịt rồng, thịt rồng non mềm, tương chua ngọt thơm nức dung hợp với linh khí, tạo thành Tuý Bài Cốt thịt rồng tuyệt hảo.
Trù thần sáo trang dung hợp với Thiên Địa Huyền Hoả, quả nhiên không giống bình thường.
Bộ Phương vẫn suy nghĩ, trù nghệ của hắn hôm nay, rất hiển nhiên đã đề thăng không ít.
Tiểu Hắc đã hoàn toàn luân hãm, trước mỹ vị, trong mắt của nó không có bất kỳ sự vật khác.
Trong mắt chỉ còn lại. . . Tuý Bài Cốt thịt rồng.
Cười nhạt, Bộ Phương quay vào trong tiệm, lôi một cái ghế ra nằm trước cửa tiểu điếm, nhìn Cẩu gia đang ra sức ăn, ngửi mùi thơm trong không khí, phơi nắng ấm áp, cuộc sống thật đơn giản.
Xa xa, Tiếu Tiểu Long chậm rãi đi tới, sắc mặt của hắn không tốt, trong mắt mơ hồ còn có mấy phần bi thương.
Nhìn thấy Bộ Phương nằm trước cửa, hắn sửng sốt.
Về sau trong mắt hắn xuất hiện thần sắc kích động và khó tin.