Độc Thoái Oa rơi xuống đất liền nổi giận, miệng ếch mở ra, âm thanh như sóng lớn ngập trời, cuộn trào mãnh liệt.
Năm đạo công kích đáng sợ đều bắn thẳng về phía Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch nắm chặt hai đấm, phát ra tiếng kim loại va chạm vào nhau, đôi cánh sau lưng rung động, chung quanh đôi cánh xuất hiện vô số thanh phi đao.
Song quyền vung lên, đôi cánh sau lưng Tiểu Bạch phóng lên cao, các thanh phi đao mang theo tiếng rít xé rách không khí bắn thẳng vào công kích của năm vị Chí Tôn.
Ầm ầm ầm ầm ầm! !
Công kích của hai bên va chạm nhau trên không trung, không ngừng phát ra tiếng nổ vang, không ngừng có phi đao bị đánh bay, thế nhưng năm vị Chí Tôn hợp lực một kích vẫn suy yếu rất nhiều.
Phi đao bị đánh bay đều quay về hai cánh của Tiểu Bạch, chúng đều khôi phục uy lực, lại bắn ra ngoài.
Một đạo kiếm ý mênh mông từ trên trời giáng xuống.
Trong miệng Vu Mục phun ra một ngụm máu nóng lần thứ hai, máu đỏ thẫm thấm hướng vạt áo của hắn.
Sắc mặt thái thượng trưởng lão xán như tro, liên tục lui vài bước trên hư khong, che ngực khí tức phập phồng.
Trận pháp phong cấm môn chủ Tu La Môn Đoạn Linh đã vỡ nát.
Có chút không thể tưởng tượng được nhìn Đoạn Linh đứng ngạo nghễ trên hư không trung, quanh thân toả ra năng lượng màu đen.
Cầm Tu La Kiếm, Đoạn Linh ngẩng đầu, híp mắt.
Bắp thịt trên mặt hắn co rúm, trong lòng bị lửa giận thiêu đốt.
Trong cơ thể hắn, chân khí mênh mông đánh vào gông xiềng trên thân thể, ba động đáng sợ đang quấn quanh.
Hắn không chờ được, hắn bắt đầu mạnh mẽ đột phá cảnh giới.
Gông xiềng Chí Tôn, hắn muốn mạnh mẽ phá vỡ, tấn chức thập phẩm Thần Cảnh!
Thái thượng trưởng lão che ngực, hắn không ngừng thở hổn hển.
- Ngươi điên rồi, thập phẩm Thần Cảnh làm sao dễ dàng đột phá như vậy, ngươi đang tự tìm diệt vong!
Nếu như tất cả tinh phách Vong Hồn Châu hóa thành linh khí đều bị Đoạn Linh hấp thu, thái thượng trưởng lão tự nhiên không dám ... nói như vậy.
Thế nhưng cơ duyên của Đoạn Linh bị Bộ Phương cắt đứt, hắn vẫn muốn mạnh mẽ đột phá, một khi thất bại, chắc chắn sẽ hôi phi yên diệt!
Bởi vì thập phẩm Thần Cảnh, cần phải tránh thoát gông xiềng của thiên địa lên thân thể, đây là đối nghịch với thiên địa!
Một tiếng huýt sáo dài, trong tiếng huýt sáo mang theo vài phần thống khổ và giãy dụa.
Trên người Đoạn Linh phát ra uy áp vô cùng, tất cả mọi người đều ngây ngốc, bởi vì bọn họ phát hiện, ở trên người Đoạn Linh xuất hiện gông xiềng lạnh giá, gông xiềng quấn quanh cánh tay trái của hắn, giống như liên tiếp vòm trời, mang theo uy nghiêm và uy áp vô thượng.
Đoạn Linh đang không ngừng ngưng tụ chân khí, không ngừng đột phá gông xiềng.
Bắc Cung Minh sợ hãi ngồi trên mặt đất.
Cái quỷ gì? Đây thật là nơi thí luyện sao? Lại có người muốn mạnh mẽ phá cảnh, muốn tránh phá gông xiềng Chí Tôn, tấn chức thập phẩm Thần Cảnh!
Tại sao loại tồn tại này lại xuất hiện ở nơi thí luyện? Ta còn thí luyện cái rắm!
Bộ Phương cũng híp mắt, nhìn thấy cảnh này, xiềng xích lạnh giá mang theo uy áp đáng sợ doạ hắn sợ hãi.
Đây là thiên địa oai!
Đây là cảnh giới cao hơn Chí Tôn sao?
Hoa lạp lạp, phi đao hội tụ sau lưng Tiểu Bạch, một lần nữa ngưng tụ thành một đôi cánh, năm vị Chí Tôn hợp lực một kích, thế mà bị Tiểu Bạch bắn phá.
Trước mặt Bộ Phương đã bị cuồng phong bao phủ, hình ảnh nhìn thấy càng ngày càng ít. . .
Bỗng nhiên, con ngươi của hắn mở to.
Chỉ thấy xiềng xích quấn lên người Đoạn Linh rung động, gào thét một tiếng, sợi tóc dựng dứng lên, trong ánh mắt mang theo máu tươi.
Hoa lạp lạp!
Hắn kéo xiềng xích quét thẳng vào vị trí Bộ Phương đang đứng.
Một đạo thiên địa oai đáng sợ ầm ầm ép xuống.
Một thanh trường kiếm đỏ rực quét qua không gian, dường như muốn trảm phá mọi thứ, chém về phía Bộ Phương.
Đôi mắt màu xám tro của Tiểu Bạch loé sáng, hai cánh phía sau mở ra lần nữa, phi đao rậm rạp chằng chịt quét qua tất cả, hóa thành một thanh đại khảm đao to lớn, đánh thẳng vào Tu La Kiếm.
Nó nhất định phải ngăn cản môn chủ Tu La Môn đang điên cuồng.
Gió quét qua tất cả, Bộ Phương chỉ nhìn thấy cảnh tượng mông lung.
Hắn nhìn thấy hình ảnh cuối cùng chính là đôi mắt đầy sát khí của môn chủ Tu La Môn.
- Trốn? ! Chạy trốn tới chân trời góc biển, Tu La Đoạn Linh ta muốn bầm thây ngươi thành vạn đoạn! Đoạt cơ duyên, ép ta đột phá, thù này, không chết không thôi!
Oanh! !
Một tiếng nổ lớn vang lên, xiềng xích trên cánh tay Đoạn Linh vỡ nát phân nửa, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Đại khảm đao của Tiểu Bạch bị Tu La Kiếm chém nát, hóa thành hàng ngày hàng vạn phi đao bay đi
Một kiếm kia chém lên người Tiểu Bạch, Tiểu Bạch bị đập bay rơi xuống đất.
Mặt đất bị đụng nát, đá vụn bắn lên không trung, thế nhưng không thấy thân ảnh của Tiểu Bạch.
Đoạn Linh âm trầm, xiềng xích lạnh như băng chậm rãi buộc chặt tay trái của hắn, sau khi buộc chặt, xiềng xích từ từ hóa thành trong suốt, biến mất.
Đây là gông xiềng Chí Tôn, tuy rằng không thấy, thế nhưng nó vẫn trói buộc Đoạn Linh trong vô hình, hắn cuối cùng vẫn chưa hoàn toàn bước vào thập phẩm.
Thái thượng trưởng lão thở phào một hiw, gương mặt nửa vui nửa buồn.
- Hắn cuối cùng vẫn không đột phá gông xiềng Chí Tôn, chỉ có thể xem như nửa bước Thần Cảnh. . . Đáng tiếc tiểu gia hỏa kia sắp gặp xui xẻo, mong rằng hắn có thể sống sót khi bị tên kia đuổi giết, dù sao cắn nuốt Vạn Thú Viêm, tiền đồ vô lượng. . .