- Ha ha ha! Phá cho ta! Tu La Môn cuối cùng đã quật khởi, Đoạn Linh cuối cùng đã quay về huy hoàng!
Đoạn Linh hưng phấn ngửa mặt lên trời cười to, trong tiếng cười mang theo khí phách, lay động bốn phía.
Trên mặt đất, Bắc Cung Minh bị Bộ Phương dùng nồi Huyền Vũ đánh cho bất tỉnh rốt cục lảo đảo ngồi dậy.
Hắn cảm giác đầu óc của mình giống như muốn bị xé nứt, sống mũi như vặn vẹo, vừa sờ đã đau thấu xương.
Hắn khóc không ra nước mắt, đây là trêu chọc người nào, đã nói đánh người không đánh vào mặt, Bắc Cung Minh cảm giác mặt mình cũng không thuộc về mình nữa rồi.
Lật thuyền trong mương!
Nghĩa đến đây, hắn càng cảm thấy thống hận Bộ Phương.
Tâm thần hắn khẽ động, bắt đầu tìm kiếm Bộ Phương.
Xoay chuyển ánh mắt, khóa chặt thân hình nơi xa.
Đây là không nhìn không cần gấp gáp, vừa nhìn cả người cũng thiếu chút nữa sợ hãi nhảy cả tim ra ngoài!
- Tiểu tử này điên à?
Bởi vì trong mắt hắn, con kiến hôi thất phẩm Chiến Thánh lại... đang chộp tới Thiên Địa Huyền Hỏa.
Cho dù là Chí Tôn cường giả cũng không dám tiếp xúc thân mật với Thiên Địa Huyền Hỏa!
Bộ Phương cảm giác cả người có chút nóng rang, điều này làm cho chân mày của hắn không khỏi nhăn lại, hắn vươn tay, ngón tay thon dài lộ ra vẻ trắng nõn mà sạch sẽ.
Ông...
Tựa hồ cảm giác được Bộ Phương không ngừng nhích tới gần, Vạn Thú Viêm chấn động mạnh một cái, phảng phất có ba động vô hình khuếch tán ra.
Ba động này tựa hồ đang cảnh cáo Bộ Phương, kêu hắn không nên tới gần!
Bộ Phương cũng không quản được nhiều như vậy, ai đi quan tâm đến cảm xúc của một ngọn lửa.
Trong mắt hắn, giờ phút này Vạn Thú Viêm phảng phất như hóa thành một cái bánh bao nóng hổi, tràn đầy mùi thơm mê người.
Bộ Phương liếm liếm môi, bàn tay của hắn rốt cục cũng nhích tới gần Vạn Thú Viêm.
Một cổ hấp lực kỳ lạ bộc phát trên bàn tay của hắn, Bộ Phương nhất thời nhíu mày.
Oanh! !
Tiểu Bạch hung hăng đạp một cước, cả người bắn lên, lại bay tới bên cạnh Bộ Phương.
Trong mắt nó, quang mang tử sắc đại thịnh, chiến ý càng phát ra nồng đậm.
Bộ Phương bắt được Thiên Địa Huyền Hỏa, cả người chỉ có một loại cảm thụ, đó chính nóng, vô cùng nóng.
Ngọn lửa này thật sự phỏng tay.
Bất kể chân khí trong cơ thể Bộ Phương đang không ngừng lưu động, lộ tuyến huyền ảo khiến Bộ Phương hấp thu đượcc Thiên Địa Huyền Hỏa, khiến đối phương khó có thể tránh thoát.
May mắn là Vạn Thú Viêm này chỉ vừa mới thành hình, uy lực cũng không phải cường đại, cho nên Bộ Phương có thể nắm trong tay, nếu như uy lực cường đại thêm mấy phần, Bộ Phương có thể thật sự sẽ bị đốt thành tro bụi.
Đây giờ phút này Bộ Phương đã hấp thụ được Vạn Thú Viêm, trong lòng có cảm nhận hết sức thân thiết.
- A? Đây là đồ chơi gì?
Bộ Phương thở ra một hơi, khí phun ra cũng nóng hổi như muốn sôi trào.
Nhưng Bộ Phương rất bình tĩnh, hắn thấy phía trên Vạn Thú Viêm lơ lửng một hạt châu màu xám trắng, linh khí mênh mông, kêu rên ngập trời không ngừng từ trong hạt châu này thoát ra.
Vươn cái tay ra, Bộ Phương bắt được hạt châu nóng hổi, trực tiếp chộp xuống từ phía trên ngọn lửa.
Tựa hồ có chút quen thuộc... Bộ Phương nheo mắt, hắn cảm thấy hạt châu này tựa hồ có chút tương tự với Tụ Hồn Trận ban đầu lấy được.
Nhưng đối với loại vật này, Bộ Phương từ trước đến giờ chỉ coi thường, dù sao... thứ này không thể ăn.
- Tiểu Bạch, mở bụng...
Bộ Phương thản nhiên nói với Tiểu Bạch đang lơ lửng bên cạnh hắn.
Tiểu Bạch đang tràn đầy hung lệ chuẩn bị tư thế giết qua, làm thịt con Hỏa Long phía dưới, đột nhiên nghe được mệnh lệnh này của Bộ Phương, trong con mắt cơ giới quang mang tử sắc lóe lên.
Nghe theo Bộ Phương ra lệnh, Tiểu Bạch mở bụng ra, một hắc động đen nhánh hiện lên.
Nhìn hắc động đen nhánh u tối, Bộ Phương tung tung hạt châu màu xám trắng trong tay, sau đó trực tiếp ném vào trong bụng Tiểu Bạch.
...
Đoạn Linh đang trôi nổi trong hư không, tắm rửa linh khí ngập trời cọ rửa thân thể khuôn mặt hưởng thụ.
Hắn cảm giác cả người mình tựa hồ đều thăng hoa, linh khí tinh thuần đều là tinh khí dồi dào luyện hóa, có thể được thân thể tự nhiên hấp thu.
Đợi đến hắn khi hấp thu xong toàn bộ linh khí tinh phách trong Vong Hồn Châu, hắn có thể phá vỡ gông xiềng Chí Tôn, bước vào thập phẩm.
Đến lúc đó quân lâm thiên hạ, có tư cách mang theo Tu La Môn quật khởi, một lần nữa trở về... Đại lục!
Loại cảm giác chân khí tăng vọt này khiến cho hắn say mê, khoái cảm lực lượng tăng lên khiến cho hắn trầm mê.
Nhưng cảm giác thoải mái này cũng không kéo dài quá lâu.
Bỗng nhiên im bặt.
Cột sáng linh khí từ phía trên rủ xuống từ từ khô kiệt... Sau đó biến mất.
Đoạn Linh chợt mở mắt ra, tâm thần chấn động, chuyện gì xảy ra vậy? !
Linh khí trong Vong Hồn Châu rủ xuống làm sao lại biến mất? Ai động đến Vong Hồn Châu của ta? Ai phá hư cơ duyên của ta!
Trong lòng hắn lửa giận thiêu đốt, quay đầu nhìn về phía phương hướng Vạn Thú Viêm, nhìn thấy một màn khiến cho hắn muốn tức điên.