Con cóc một chân là Chí Tôn Thú đến từ vùng đất Man Hoang, thực lực vô cùng đáng sợ, là bá chủ một phương ở vùng đất Man Hoang.
Cho dù là Man Thần Điện cũng không dám trở mặt với con cóc một chân này, lần này bọn họ thương lượng cùng đến Thập Vạn Đại Xuyên tranh đoạt Thiên Địa Huyền Hỏa.
Là Chí Tôn Thú, lực chiến đấu dĩ nhiên vô cùng đáng sợ, mỗi một lần ếch kêu, đều sẽ khiến cho người chung quanh cảm thấy tâm thần chấn động một trận.
Con cóc một chân khổng lồ vung vẩy hai tay của nó, mỗi một lần chụp xuống, đều sẽ khiến mặt đất chấn động.
Xà Nhân Hoàng lay động đuôi rắn của mình, đuôi rắn của nàng không giống với đuôi rắn Xà Nhân trong Huyễn Hư Linh Trạch, đuôi rắn của nàng có màu xanh biếc, từng mảnh vảy rắn cũng phảng phất được bảo thạch màu xanh vây quanh, làm cho người ta hoa mắt thần mê.
Vóc người Xà Nhân Hoàng vô cùng quyến rũ, vòng eo tinh tế, tốc độ di động cực nhanh.
Bởi vì Xà Nhân Hoàng quá mức trơn trượt, con cóc một chân nhất thời lại có chút khó đối phó được nàng.
Con cóc một chân táo bạo, mỗi lần đều nhảy lên cao, ầm ầm đạp xuống, nhưng cũng không giết chết được Xà Nhân Hoàng.
Thân hình Xà Nhân Hoàng chợt thoát ra, dung nhan xinh đẹp mang theo một vẻ lạnh lùng, bỗng nhiên, đôi môi đỏ mọng chợt mở ra, trong cổ họng có một cây roi dùng xương cốt hợp lại được nàng chậm rãi rút ra.
Mái tóc màu xanh biếc tung bay, đôi môi đỏ mọng của Xà Nhân Hoàng nhẹ nhàng nhếch lên, sau đó nhanh chóng vọt ra ngoài, vung vẩy cốt roi, lưu lại một vết thương trên đùi con cóc một chân.
Con cóc một chân bị thương càng táo bạo, hai bên đại chiến, dẫn tới bạo phát không ngừng.
Các cường giả Man Thần Điện đại chiến với cường giả Hạo Thiên Tháp, song phương đều có Chí Tôn cường giả cũng có bát phẩm Chiến Thần, đối kích lẫn nhau, các loại lưu quang chân khí không ngừng khuếch tán.
Bọn họ cũng hoàn toàn bất chấp bất cứ giá nào, vì Thiên Địa Huyền Hỏa Vạn Thú Viêm.
Trước đó khi chưa nhìn thấy Vạn Thú Viêm, mục tiêu của bọn họ là ngăn cản Yêu Nhân Tu La Môn đạt được, nhưng khi bọn hắn nhìn thấy Vạn Thú Viêm, sự tham lam trong lòng liền không cách nào kìm nén, bọn họ đều xuất thủ cho mình, vì lợi ích.
Môn chủ Tu La Môn Đoạn Linh hiển nhiên cũng đã sớm liệu được tình huống như thế, cho nên hắn chỉ liếc mắt nhìn đám người kia, lạnh lùng cười một tiếng.
Hắn cảm thụ được linh khí tinh thuần từ Vong Hồn Châu, linh khí tràn vào trong cơ thể hắn thoáng cái hóa thành Tu La chân khí trong cơ thể hắn.
Chân khí này khiến cho hắn cảm thấy tu vi bản thân đang không ngừng cường đại.
Trang chủ Bạch Vân Sơn Trang Vu Mục hiển nhiên cũng nhận thấy áp lực ngày càng lớn, phần áp lực này khiến cho sắc mặt hắn không ngừng trở nên khó coi.
Vân Khởi Kiếm trong tay hắn quay cuồng, mỗi một kiếm đâm ra, đều mang theo tiếng động lớn rầm rĩ, hàng vạn kiếm ý giống như từ phía trên vòm trời cuốn xuống trường hà.
Rầm rầm!
Hai loại kiếm ý bất đồng va chạm trong hư không, kiếm ý của Vu Mục tinh thuần mà hào hùng, kiếm khí của Đoạn Linh máu tanh đáng sợ.
Va chạm vào nhau, kiếm ý của Vu Mục không ngừng bại lui.
Hơn nữa theo thời gian trôi qua, tốc độ bại lui của hắn càng lúc càng nhanh, bởi vì kiếm ý của Đoạn Linh càng ngày càng mạnh.
Đoạn Linh tu luyện Tu La Kiếm Ý, đó là kiếm ý dùng núi thây huyết hải luyện ra.
Năm đó Tu La Môn dấy lên gió tanh mưa máu ở vùng đất Nam Cương, cũng bởi vì Đoạn Linh tu luyện Tu La Kiếm Ý, khi đó Đoạn Linh quét ngang vô địch, trấn áp vùng đất Nam Cương, trở thành cơn ác mộng trong lòng tất cả thế lực Nam Cương.
Sau đó dẫn tới cường giả Thiên Cơ tông và các đại tông môn xuất thủ, mới trấn áp đánh tan Tu La Môn.
Hôm nay Tu La Môn một lần nữa cuốn đến, lần này Tu La Kiếm Ý của Đoạn Linh mạnh hơn, mà tu vi của hắn cũng cường đại hơn, thậm chí muốn mượn Thiên Địa Huyền Hỏa, phá gông cùm xiềng xiếc Chí Tôn, bước vào Chí Tôn Chi Thượng, thành tựu thập phẩm!
- Yêu Nhân Tu La Môn! Ngươi đừng mơ tưởng có được Vạn Thú Viêm!
Khóe miệng Vu Mục chảy máu, nổi giận rống lên, sau đó hàng vạn kiếm ý hội tụ, hóa thành một thanh đại kiếm ngập trời, kiếm quang này giống như muốn chém phá trời cao.
Ánh mắt Đoạn Linh ngưng tụ, lộ vẻ ngưng trọng, Vu Mục lại sục sôi máu huyết, càng đánh càng hăng.
...
Tay phải Bộ Phương cầm nồi Huyền Vũ, tay trái cầm Long Cốt Thái Đao, ngẩng đầu lên, nhìn Chí Tôn Hỏa Long cả người cũng phảng phất như có hỏa diễm thiêu đốt.
Đây là một Chí Tôn Thú, uy áp đáng sợ lúc ẩn lúc hiện trên người Hỏa Long.
Bộ Phương có thể cảm ứng được sự đáng sợ của Hỏa Long này.
Rống!
Hỏa Long rống một tiếng, trong hố lửa nham thạch tựa hồ cũng phát ra, sóng nhiệt cuồn cuộn, lay động mái tóc của Bộ Phương, sợi dây Bộ Phương buộc tóc cũng bị thổi đứt, mái tóc tung bay.
Bộ Phương nhướng mày, chân khí tràn vào trong nồi Huyền Vũ, nồi Huyền Vũ đen nhánh nhất thời trong nháy mắt trở nên lớn hơn, hơn nữa thân nồi màu đen cũng biến thành màu vàng, đường vân phía trên giống như sống lại, vô cùng huyền ảo.
Hỏa Long há cái miệng đầy răng nanh dữ tợn, phát ra một tiếng gào thét, sau đó cắn xuống Bộ Phương.
Nó muốn nuốt chửng con kiến hôi trước mặt này!
Bộ Phương giơ bàn tay lên, nồi Huyền Vũ khổng lồ nhất thời trôi nổi.
Sau đó Bộ Phương khẽ thở ra một hơi, vỗ một cái vào nồi Huyền Vũ, truyền ra một tiếng vang muộn hưởng.
Nồi Huyền Vũ khổng lồ sáng chói bị Bộ Phương đập bay thẳng đến chỗ Hỏa Long.
Hỏa Long há to mồm, trong miệng lại phun ra ngọn lửa long tức.
Nhiệt độ long tức vô cùng nóng bỏng, đụng vào nồi Huyền Vũ.
Ba ba ba!
Một đạo lưu quang tử sắc nhanh chóng hiện lên.
Thân hình Tiểu Bạch đột nhiên từ phía xa bắn đến, hai tròng mắt hóa thành màu tím, hai chân dẫm trên mặt đất, cái đầu mập ục ịch vung lên, cả người giống như đạn pháo phóng lên cao.
Xoạt một tiếng liền xuất hiện trước nồi Huyền Vũ.
Quả đấm vung lên, một quyền đập vào nồi Huyền Vũ.