Cục cục!
Con cóc một chân khổng lồ kêu lên một tiếng, tất cả mọi người đều cảm giác trái tim của mình như nhảy lên, đây chính là uy thế của Chí Tôn Thú, mọi cử động có thể khiến cho tâm thần người khác biến hóa.
Chi chít linh thú từ trong hố lửa leo ra, cũng có rất nhiều linh thú từ chung quanh rừng rậm xột xoạt hiện lên.
Chỉ trong nháy mắt, chung quanh hố lửa hóa thành thế giới linh thú, mọi người phảng phất bị linh thú triều bao vây.
Các cường giả Hạo Thiên Tháp hoàn toàn không để ý đến linh thú triều này, bọn họ sinh tồn trong Thập Vạn Đại Xuyên, từ nhỏ đã được chứng kiến linh thú triều, sớm đã không có bao nhiêu ngạc nhiên.
Hơn nữa bọn họ thật ra cũng rất rõ ràng, linh thú triều xuất hiện, chủ yếu cũng bởi vì Vạn Thú Viêm cắt đứt long mạch Thập Vạn Đại Xuyên giở trò quỷ.
Khí của Long mạch, chính là ngọn nguồn của linh khí sông núi, linh thú tu luyện cần dựa vào linh khí, mỗi một lần Vạn Thú Viêm bạo động đều sẽ khiến cho ngọn nguồn linh khí trong Thập Vạn Đại Xuyên đứt đoạn, đưa đến linh thú chung quanh phải chạy đến chung quanh hố lửa này phun ra nuốt vào tinh khí trong miệng bọn chúng để đổi lấy linh khí.
Tinh khí linh thú vào hố lửa, trải qua rửa sạch của Vạn Thú Viêm, tiến hành phun ra linh khí, linh khí phun ra hết sức nồng đậm, hơn nữa vô cùng tinh thuần, đối với một số linh thú linh trí hơi thấp sẽ giống như ma túy, căn bản không dừng được.
Đây cũng chính là lai lịch của Vạn Thú Viêm, hấp thu tinh khí của vô số linh thú trong Thập Vạn Đại Xuyên tạo thành Thiên Địa Huyền Hỏa, uy năng vô cùng.
Mặc dù bị những linh thú này vây chặt chung quanh, nhưng mọi người ở đây đều có tu vi cao tuyệt, bọn họ đều là Chí Tôn cường giả đứng đầu các thế lực lớn, dĩ nhiên không sợ hãi những thú triều này.
Khi một con linh thú phát ra tiếng thú rống trầm thấp, bắt đầu phụt tinh khí về phía hố lửa, những linh thú khác cũng bắt đầu rối rít phụt tinh khí của bọn hắn.
Những tinh khí này có chút mông lung, phảng phất như một tầng sương mù.
Một con linh thú phun ra nuốt vào không rõ ràng, mấy trăm con linh thú phun ra nuốt vào rất dễ thấy, chớ nói chi mấy vạn con linh thú đồng thời phun ra nuốt vào.
Tinh khí nồng đậm phóng lên cao tựa hồ muốn hóa thành chất lỏng rơi xuống.
Những tinh khí này lơ lửng trên hố lửa, giống như một tầng sương mù, từ từ chậm rãi.
Bỗng nhiên, một cổ hấp lực khổng lồ từ trong hố lửa xông ra, sau đó những tinh khí này chậm rãi chui vào trong hố lửa, chỉ chốc lát sau hoàn toàn bị hấp thu sạch sẽ.
Cảnh tượng kỳ lạ này khiến cho tất cả mọi người ngừng hô hấp, chờ đợi phát triển tiếp theo.
Hỏa diễm kim sắc mãnh liệt chậm rãi từ trong hố lửa vọt lên cao, chung quanh hỏa diễm kim sắc, còn có một cổ thú rống vô hình.
Thú rống tựa như rồng ngâm, tựa như hổ khiếu, tựa như ưng gáy...
Tiếng thú rống của bách thú tựa hồ cũng bao quát trong đó, vô cùng kỳ lạ.
Hơn nữa hình dáng của hỏa diễm kim sắc cũng không ngừng phát sinh biến hóa, có lúc là Sư Tử, có lúc là Mãnh Hổ, có lúc lại biến thành Cự Long...
Một màn này luôn khiến cho ngọn lửa có linh tính bất đồng.
Đoàn hỏa diễm này phảng phất như hấp thu linh tính vạn thú, tạo thành chân lý hỏa diễm, đây chính là Thiên Địa Huyền Hỏa.
Cho nên khác biệt giữa Thiên Địa Huyền Hỏa và Đan Hỏa chính là ở linh tính hỏa diễm.
Con ngươi Bắc Cung Minh phản chiếu Vạn Thú Viêm, hoặc là nói mồi lửa Vạn Thú Viêm, giờ phút này Vạn Thú Viêm chỉ vừa mới được sinh ra, không hề giống một Thiên Địa Huyền Hỏa uy tín lâu năm, có thể đốt cháy vạn vật.
Năng lượng ngọn lửa cũng không khổng lồ, còn cần tỉ mỉ bồi dưỡng.
Bắc Cung Minh muốn có được Vạn Thú Viêm, bởi vì chỉ có đạt được Vạn Thú Viêm thực lực của hắn mới có thể đạt được đề thăng khổng lồ.
Lực hấp dẫn của ngọn lửa này đối với hắn thật sự quá khổng lồ.
Sau lưng đôi cánh ánh sáng mở ra, Bắc Cung Minh mặc kệ Chí Tôn xung quanh, cả người hóa thành một đạo thiểm điện mau chóng đuổi theo Vạn Thú Viêm màu vàng rực rỡ.
Hắn muốn cướp đoạt Vạn Thú Viêm trước mọi người.
Song, thân hình của hắn vừa mới động, Diệp Vân Thanh nãy giờ vẫn chú ý đến hắn cũng động.
Chân khí mênh mông từ trên người bọn họ bộc phát ra, Diệp Vân Thanh nhận Bôn Lôi Cung Diệp Tử Lăng vứt tới, đây một bán thần khí, bán thần khí rơi vào trong tay Chí Tôn cường giả, uy năng vô cùng!
Một mũi tên ánh sáng lôi đình bắn đến, đột nhiên kích thích mọi người.
Con cóc một chân khổng lồ kêu ọt ọt, nhìn Diệp Vân Thanh và Bắc Cung Minh, sau đó há miệng rộng, đầu lưỡi nhanh chóng bắn ra, một tiếng xé gió vang lên, tựa hồ không có bất kỳ thanh âm không gian ma sát.
Rầm rầm! !
Song, Bắc Cung Minh và Diệp Vân Thanh vô cùng cảnh giác, hai người di động tốc độ cao trong hư không, cuối cùng tránh thoát công kích đầu lưỡi của con cóc Chí Tôn Thú một chân.
Con cóc một chân kêu lên một tiếng, móng vuốt khổng lồ liền chụp được hai người, nhân loại nhỏ bé, ở trong mắt con cóc một chân khổng lồ, hai người này giống như tiếng muỗi kêu, vô cùng nhỏ bé.
Bắc Cung Minh và Diệp Vân Thanh đều giận dữ, tại sao bọn họ có thể bị một con cóc Chí Tôn hù dọa?
Rối rít tấn công về phía con cóc.
Hai người một thú, cứ như vậy đại chiến, tia sáng bắn ra bốn phía.
Rầm rầm rầm!
Trong hố lửa lại leo ra một con Hỏa Long màu đỏ, tu vi cũng đạt đến cấp Chí Tôn.
Hỏa Long gầm thét, trong miệng cũng phun ra ngọn lửa cuồn cuộn, uy thế kinh người.
Xoẹt!
Trên vòm trời một đạo kiếm quang bắn xuống, mục tiêu nhắm thẳng vào Vạn Thú Viêm, kiếm ý mênh mông mà bén nhọn trong nháy mắt bắt đầu khởi động, vây chặt xung quanh vào bên trong.
Hỏa Long gầm thét, phun ra lửa diễm, sau lưng hai cánh khẽ động, phóng lên cao, tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm Vu Mục.
Xà Nhân Hoàng mặc dù có thân rắn, nhưng tốc độ di chuyển cũng rất nhanh.
Nữ hoàng Xà Nhân có khuôn mặt còn xinh đẹp hơn không ít mỹ nữ nhân loại, mái tóc màu xanh biếc như một con rắn nhỏ quanh co trong hư không, đuôi rắn khổng lồ lắc lư, di động rất nhanh.
Mục tiêu của nàng cũng là Vạn Thú Viêm, đối với Xà Nhân mà nói Vạn Thú Viêm tựa hồ trọng yếu hơn.
Bởi vì là Xà Nhân, mỗi lần muốn đột phá đều phải lột da, mà theo tu vi tăng cường, lúc lột da năng lượng cần thiết cũng phát ra khổng lồ, Xà Nhân Hoàng muốn lột da, năng lượng lại càng vượt quá tưởng tượng.
Dù sao Xà Nhân Hoàng vốn cũng đã là Chí Tôn cường giả, muốn đột phá đến cảnh giới cao hơn nhất định phải hoàn thành lột da, một khi lột da thành công, tu vi liền có thể nâng cao một bước, mà Xà Nhân Hoàng muốn lột da đồng dạng cũng cần đường dẫn, chính là Vạn Thú Viêm.
Vị Chí Tôn còn lại của Hạo Thiên Tháp cũng xuất thủ, hắn không thể nhìn Xà Nhân Hoàng cướp đi Vạn Thú Viêm.
Ngay lúc đó, cường giả của vùng đất Man Hoang trên đỉnh đầu con cóc một chân cũng xung phong liều chết.
Hỗn chiến trong nháy mắt bộc phát, hơn nữa còn là hỗn chiến giữa cường giả cấp bậc Chí Tôn.
Bộ Phương và Đoạn Vân ở phía xa quan sát, chung quanh bọn hắn cũng bị một đám linh thú bao vây, cho nên bọn họ đều đứng trên cành cây.
Bọn họ cách hố lửa cũng không xa, mọi người đều đụng phải tai bay vạ gió.
Có vài con linh thú gầm thét đánh tới hướng bọn hắn.
Đoạn Vân vừa động ý niệm, Đan Hỏa bắt đầu khởi động, chung quanh thân thể của hắn hóa thành từng đạo lưu quang hỏa diễm, trong lúc ngọn lửa này xuyên qua, tất cả linh thú đều bị giết chết!
Lực chiến đấu của hắn rất mạnh, dù sao có Đan Hỏa đặc thù, Đan Hỏa kém hơn Thiên Địa Huyền Hỏa, nhưng so với phàm hỏa cũng mạnh hơn không ít.
Bộ Phương đối phó với những linh thú này càng đơn giản.
Hoặc nói hắn cũng lười đối phó.
Trong khói nhẹ lượn lờ, Long Cốt Thái Đao đen nhánh xuất hiện trong tay hắn.
Ngón tay khẽ động, Long Cốt Thái Đao xoay tròn trên tay hắn, dễ dàng vẽ ra đao hoa.
Một cổ long uy đáng sợ từ trên Long Cốt Thái Đao bắn ra, những linh thú nhào đầu về phía trước trực tiếp bị hù dọa, uỵch một tiếng nằm trên đất.
Cho nên trên căn bản không có gì linh thú nào đến gần được Bộ Phương.
Đoạn Vân nhìn hắn trợn mắt há hốc mồm, tên này lại có thủ đoạn đặc biệt gì sao?
Chỉ múa một đao hoa đã hù ngã linh thú rồi? Làm sao ngươi có thể ngầu như vậy?
Vô số linh thú chung quanh vẫn gào rống, tinh khí phụt lên càng nồng đậm, bay lả tả tràn vào trong hỏa diễm kim sắc, sau khi bị tẩy lễ, hóa thành linh khí hào hùng phun ra, nuôi dưỡng những linh thú này.
Theo quá trình tiến hành này, hỏa diễm kim sắc, quang mang kim sắc càng phát ra rực rỡ.
Rực rỡ đến cực hạn, giống như một nụ hoa nở rộ, lác đác mấy chiếc lá, một đoàn hỏa diễm kim sắc khéo léo bị bao vây ở phía trước.
Mồi lửa Vạn Thú Viêm, rốt cục xuất hiện rồi!
Môn chủ Tu La Môn Đoạn Linh vẫn đứng ở phía xa chưa có động tác, ánh mắt chợt sáng ngời, khí tức đáng sợ trên người trong nháy mắt bộc phát ra.
Khí tức này giống như cuồng phong cuốn bay hết thảy, khiến cho tất cả mọi người đang giao thủ cả kinh.
Môn chủ Tu La Môn nhìn về phía ngọn lửa tràn đầy linh tính trôi nổi phía trên từng đoàn hỏa diễm, trong mắt tràn đầy khát vọng và hưng phấn, cả người cũng bởi vì hưng phấn mà run rẩy.
Hắn bước ra, đạp trên hư không, chậm rãi đi tới hướng ngọn lửa.