Sau đó, Bộ Phương chuẩn bị đậu hủ nóng hầm hập cho bọn họ, để bọn họ bắt đầu so đấu.
Nửa tháng này Tiếu Tiểu Long hoàn toàn không có một chút lười biếng, nhìn độ thuần thục trong kỹ thuật dùng dao của hắn không hề thua kém Vũ Phù là có thể thấy được.
Nhưng Vũ Phù cũng không thua kém, xà nhân này vẫn có một ý chí kiên cường, có thể nói rất kiên định với tài nấu nướng.
Đao công của nàng cũng rất mạnh.
Hai người tĩnh tâm ngưng thần, chăm chỉ chế luyện hoa đậu hũ ngàn tầng .
Đây là một khảo nghiệm kỹ thuật dùng dao và tỷ thí tinh lực.
Chỉ chốc lát sau, hai người đều hoàn thành tác phẩm của mình.
Rất xa hoa lộng lẫy, hai đóa hoa đậu hũ ngàn tầng mặc dù đều có tỳ vết, nhưng không thể không nói là rất đẹp.
Kia sợi đậu hủ dài mảnh như lông tơ chập chờn trong bát thủy tinh, xinh đẹp khiến người ta tâm động.
Kết quả cuối cùng khiến cho Tiếu Tiểu Long tuyệt vọng, bởi vì người chiến thắng vẫn là Vũ Phù, kỹ thuật dùng dao của Vũ Phù so với Tiếu Tiểu Long càng cao hơn một bậc.
Trừng phạt của thất bại, Tiếu Tiểu Long lại một lần nữa nhận lấy Thái Đao cực nặng của Bộ Phương, bắt đầu luyện tập nấu nướng.
Vũ Phù nhìn sắc mặt không cam lòng của Tiếu Tiểu Long, vui vẻ che miệng cười.
- Được rồi, tỷ thí kết thúc, các ngươi tự luyện tập nấu nướng.
Bộ Phương thản nhiên nói, nói xong tính toán xoay người rời khỏi phòng bếp.
Nhưng lại bị Vũ Phù gọi lại.
- Bộ lão bản. . . Ta. . . Ta có thể có chút việc.
Vũ Phù có chút muốn nói lại thôi.
- Sao?
Bộ Phương nghi ngờ.
- Mấy hôm trước ta nhận được thư tín của phụ thân gửi tới. . . Hắn kêu ta trở về bộ lạc Xà Nhân, có chuyện lớn.
Vũ Phù có chút do dự.
Bộ Phương bừng tỉnh đại ngộ, thì ra Vũ Phù muốn xin phép nghỉ.
Chuyện này dĩ nhiên có thể, Bộ Phương cũng không phải là đầu bếp tà ác, muốn nhốt nữ học đồ xà nhân, dĩ nhiên là cho phép.
- Đi sớm về sớm, ở bộ lạc Xà nhân cũng đừng giảm bớt huấn luyện nấu nướng, trở lại ta vẫn muốn tỷ thí với ngươi.
Bộ Phương chân thật nói.
Cảm xúc khẩn trương của Vũ Phù nhất thời biến mất, thở ra một hơi, cao hứng gật đầu.
Nhưng phía sau thần sắc cao hứng của Vũ Phù vẫn cất giấu vẻ lo lắng, bởi vì phụ thân nàng biết nàng ở bên cạnh Bộ lão bản học tập nấu nướng, nhưng vẫn muốn gọi nàng về, rất hiển nhiên là có chuyện vô cùng gấp gáp.
Rốt cuộc là chuyện gì làm phụ thân vội vã gọi nàng trở về như vậy?
Bộ Phương xoay người rời khỏi phòng bếp, bên ngoài tiểu điếm, các thực khách vẫn nối liền không dứt đi vào, tiểu điếm bắt đầu một ngày buôn bán.
Hôm nay tiểu nha đầu Âu Dương lại bất ngờ chưa tới, hẳn là hôm qua sau khi ăn nồi nhất phẩm tạo hóa, chạy đi đột phá.
Nhưng cũng không có gì đáng ngại.
Bộ Phương ngồi xuống ghế, dáng vẻ nhàn nhã, hắn thỉnh thoảng cũng sẽ đến phòng bếp nấu mấy món tương đối khó khăn.
Nhưng những món có giá tiền cao cũng rất ít người gọi.
Chính hắn cũng là mừng rỡ thanh nhàn, khi ngồi lại trên ghế trong lòng cũng suy nghĩ đến các món ăn trong thực đơn, cải thiện như thế nào, nấu nướng như thế nào có thể làm cho mùi vị đẹp hơn ngon hơn.
Có những vị thực khách tiến vào tiểu điếm, cũng có những vị thực khách rời khỏi tiểu điếm, không khí tiểu điếm vô cùng nhộn nhịp.
Bỗng nhiên rất nhiều bóng người tràn vào bên trong tiểu điếm.
Bộ Phương đang nằm co người trên ghế nheo mắt lim dim, nhất thời mở ra, ánh mắt rơi xuống nhóm người vừa tiến vào, thoáng có vẻ kinh ngạc.
Bởi vì nhóm người này lại là một đám hộ vệ mặc khôi giáp.
Bọn hộ vệ dĩ nhiên rất cung kính với Bộ Phương, dù sao danh khí của tiểu điếm rất vang dội ở Đế Đô.
Nhưng đại hán đi đầu nhóm người này, da thịt khắp người như Cầu Long, sắc mặt lạnh lùng, chằm chằm nhìn Bộ Phương.
A? Bộ Phương nháy mắt, không chút sợ hãi nhìn lại.
Một người đứng sừng sững, một người mệt mỏi nằm trên ghế, ánh mắt hai người va chạm trong không khí.
Nhìn nhau hồi lâu, Bộ Phương mới liếc mắt, mặc kệ không thèm để ý.
Còn người này rốt cục cũng mở miệng, giọng nói vừa ra khỏi miệng đã có chút bất thiện.
- Ngươi chính là lão bản của tiểu điếm đã giết hai vị trưởng lão của Man Thần Điện ta sao? Giết cường giả Man Thần Điện ta, chẳng lẽ không cần cho Man Thần Điện ta một công đạo?