Đế Đô của Thanh Phong Đế Quốc, Đại Hùng Điện.
Cơ Thành Tuyết mặc cẩm bào ngồi trên ghế rồng, hôm nay khí sắc của hắn đã tốt lên rất nhiều, mặc dù Đế Đô vẫn bị vây trong chiến loạn, địa vị của hắn bất cứ lúc nào cũng sẽ bị uy hiếp, nhưng hắn đã không còn lo lắng như lúc trước.
Không vì cái gì khác, đơn giản là vì Thanh Phong Đế Quốc hiện giờ đã có được viện thủ vô cùng cường đại, viện thủ này là tồn tại Cơ Thành Tuyết lúc trước cũng không dám nghĩ đến.
Man Thần Điện của vùng đất Man Hoang, Bạch Vân Sơn Trang của Huyễn Hư Linh Trạch, Hạo Thiên tháp của Thập Vạn Đại Xuyên, những thế lực gần như tồn tại trong truyền thuyết đều rối rít rời núi, tăng cường phái cường giả đến trợ giúp Thanh Phong Đế Quốc.
Đây quả thực là niềm vui ngoài ý muốn, vốn Thanh Phong Đế Quốc đã có thể coi là tràn ngập nguy cơ, rất nhiều quận thành đều bị quân đội của Cơ Thành Vũ chiếm lĩnh, cũng bởi vì trong quân đội của Cơ Thành Vũ có tồn tại cường đại trợ giúp.
Đối mặt với tồn tại đó, cường giả của Thanh Phong Đế Quốc căn bản không thể chống đỡ, cho dù là Tiếu Mông trong lần đầu tiên chạm mặt với quân đội của Cơ Thành Vũ cũng chịu thiệt lớn.
Sau này Cơ Thành Tuyết mới biết, Cơ Thành Vũ tựa hồ cấu kết với một loại thế lực cấm kỵ, thế lực kia rất tà ác, khiến những thế lực đáng sợ như Man Thần Điện cũng hận không thể diệt trừ.
Bên trong Đại Hùng Điện, hiện giờ chính là tồn tại không ít cường giả trong những thế lực này trấn giữ, đây cũng là nguyên nhân tại sao sắc mặt Cơ Thành Tuyết lại dễ nhìn hơn rất nhiều.
Những cường giả trấn giữ Đế Đô, mỗi thế lực có một vị, vị yếu nhất tu vi cũng đạt đến cấp bậc thất phẩm Chiến Thánh, những người khác thậm chí đến bát phẩm Chiến Thần, có nhiều cường giả như vậy tồn tại, Đế Đô theo Cơ Thành Tuyết nhìn nhận về căn bản coi như vững như Thái Sơn rồi.
- Hoàng Đế Bệ hạ, không biết người đã suy nghĩ kỹ chưa. . .
Một vị nam tử da thịt như Cầu Long, ánh mắt như điện nhìn về phía Cơ Thành Tuyết ngồi trên ghế rồng.
Vị này là cường giả của Man Thần Điện, là một bát phẩm Chiến Thần cường đại, trên mặt hắn căn bản không có vẻ sợ hãi Cơ Thành Tuyết, đối với loại thế lực của Man Thần Điện mà nói, thế lực thế tục đã không đủ tạo thành bất kỳ uy hiếp nào với hắn.
- Tôn trưởng lão, không phải trẫm không đáp ứng yêu cầu này của ngươi, mà là. . . thật sự không thể động vào tiểu điếm Phương Phương.
Trên mặt Cơ Thành Tuyết lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
- Bệ hạ, cái chết của Hạ Vũ trưởng lão Man Điện có liên quan đến tiểu điếm kia, có người tận mắt thấy Hạ trưởng lão Man Điện ta giao thủ với cường giả trong tiểu điếm.
Tôn trưởng lão sẵng giọng, hắn là trưởng lão của Man Thần điện, hai vị cường giả của Man Thần Điện đã bị chết trong tiểu điếm Đế Đô, hắn dĩ nhiên không thể ngồi yên không để ý đến.
Man Thần Điện phái hắn tới Đế Đô, một phương diện là vì bảo vệ Hoàng đế của Thanh Phong Đế Quốc, một phương diện khác cũng là để điều tra chuyện này.
Man Thần Điện không thể chịu nhục, nếu tiểu điếm này dám giết một vị bát phẩm Chiến Thần Chí Tôn của Man Thần Điện, dĩ nhiên sẽ phải gánh chịu lửa giận của Man Thần Điện.
Cơ Thành Tuyết cũng biết điểm này, cho nên mới khó xử, theo hắn thấy, tiểu điếm của Bộ lão bản. . . quả thực chính là quả bom hẹn giờ, người nào trêu chọc vào cũng tiêu đời, hắn quả thật không muốn đi trêu chọc cường giả của Man Thần điện.
- Bệ hạ, tại hạ bất kể người suy nghĩ như thế nào, vừa vặn lão bản của tiểu điếm kia trở lại, tại hạ hôm nay chính là muốn đi đòi công đạo, cho dù tiểu điếm kia có Chí Tôn thú trấn giữ, cũng không phải là lý do hắn làm nhục Man Thần Điện ta.
Tôn trưởng lão lạnh lùng nói.
Nói xong xoay người rời khỏi Đại Hùng Điện, để Cơ Thành Tuyết đang ngồi trên đại điện cũng cảm thấy có chút lúng túng và giận dỗi.
Trong Đại Hùng Điện cũng không thiếu cường giả của những thế lực khác, tỷ như Trảm Không của Bạch Vân Sơn Trang, một vị thất phẩm Chiến Thánh của Thập Vạn Đại Xuyên.
Cơ Thành Tuyết cảm thấy thật sự giận dỗi, nhưng lại không thể làm gì, đối mặt với các cường giả này, hắn cũng không có cách nào kìm hãm.
. . .
Sáng sớm.
Bộ Phương rời khỏi giường, sau khi rửa mặt xong, đi tới phòng bếp, Vũ Phù đã rời giường bắt đầu huấn luyện kỹ thuật dùng dao, thấy Bộ Phương xuất hiện, mỉm cười chào hỏi.
Bộ Phương gật đầu, rất quen đi tới trước bếp lò của mình, lấy ra một con dao rất nặng bắt đầu luyện tập kỹ thuật dùng dao, mặc dù Lưu Tinh Đao Công của hắn đã max level, nhưng hắn vẫn theo thói quen chăm chỉ tập luyện.
Luyện tập xong kỹ thuật dùng dao dĩ nhiên là bắt đầu chạm trổ, Bắc Đẩu chạm trổ của hắn còn kém một chút thuần thục mới đạt mức max level, cho nên hôm nay hắn chủ yếu tập luyện chạm trổ.
Luyện tập trong chốc lát, Bộ Phương lại bắt đầu chuẩn bị nấu thịt sườn.
Hắn trải qua nhiệm vụ hành quân lần này, cả người đạt được đề thăng không nhỏ, hắn biết, hắn còn rất nhiều thiếu sót, cho nên càng phải cần cù.
Chỉ chốc lát sau, trong phòng bếp đã tràn ngập mùi thịt sườn nồng đậm.
Rót nước men màu cam lên trên thịt sườn, chậm rãi chảy xuống, tản ra mùi thơm say lòng người, dẫn dắt khẩu vị muốn ăn.
Mở cánh cửa tiểu điếm, Bộ Phương đặt đĩa thịt sườn trước mặt Tiểu Hắc.
Hai ngày này chỉ sợ là thời điểm hạnh phúc nhất của Tiểu Hắc, Bộ Phương hành quân nửa tháng, nó thật sự rất nhạt miệng.
Cuộc sống không có thịt sườn quả thực quá khó chịu.
Sờ sờ bộ lông của Tiểu Hắc, Bộ Phương trở lại trong tiểu điếm.
Hắn vừa ngồi trên ghế một lát, Tiếu Tiểu Long đã hấp tấp chạy tới.
Ngày hôm nay chính là thời điểm Bộ Phương khảo nghiệm kỹ thuật dùng dao và chạm trổ với Tiếu Tiểu Long và Vũ Phù, hắn đi tới phòng bếp, hai người dù bận vẫn ung dung chuẩn bị xong.
Trong lòng Tiếu Tiểu Long vẫn đang kìm nén một trận hờn giận, lần trước hắn đã thua bởi Vũ Phù, lần này nhất định phải lấy lại danh dự.
- Khảo nghiệm hôm nay rất đơn giản, chính là dùng đao công của các ngươi chạm trổ cho ta hoa đậu hủ ngàn tầng.
Bộ Phương nhìn hai người, thản nhiên nói.
Hoa đậu hủ ngàn tầng?
Tiếu Tiểu Long và Vũ Phù đều sửng sốt, đây cũng là món ăn nổi tiếng về kỹ thuật dùng dao của Bộ Phương, trong đó dĩ nhiên không chỉ có kỹ thuật dùng dao, mà khảo nghiệm đối với chạm trổ cũng hết sức gian khổ .
Không ngờ khảo nghiệm lần này lại là cái này.
Tiếu Tiểu Long và Vũ Phù liếc nhìn nhau, đều thấy được chiến ý trong mắt nhau.