Bộ lão bản hăng máu gà sao? Bình thường nửa tháng cũng không đẻ ra một món ăn nào mới. . .
- Nếm thử xem, mùi vị không tệ.
Bộ Phương nhếch miệng, nói với ba người.
Bộ Phương ngẩng đầu, nhìn về phía thực đơn giắt trong tiểu điếm, trong đó lại có thêm mấy món ăn, chính là nồi nhất phẩm tạo hóa.
Giá tiền đều không rẻ.
Giá tiền của nồi nhất phẩm tạo hóa lại đạt đến hai trăm rưỡi nguyên tinh.
Nhưng nồi nhất phẩm tạo hóa này dĩ nhiên không thể là loại Bộ Phương nấu ở Tây Huyền Quân lần trước..., phẩm cấp thịt linh thú sẽ không cao như vậy.
Lần trước thật sự là quá may mắn, ai ngờ lại có nhiều nguyên liệu nấu ăn tựa như phát điên từ trong Thập Vạn Đại Xuyên chạy đến như vậy. . .
Kết quả khiến cho Bộ Phương thoải mái . . . sử dụng, hiện tại hắn nhớ tới chuyện này trong lòng hắn cũng có chút kích động.
Nửa tháng không gặp Âu Dương Tiểu Nghệ, tiểu nha đầu này lại cao lớn thêm không ít, dáng vẻ càng duyên dáng yêu kiều.
Nhưng giống như lúc trước, hình ảnh lúc ăn vẫn không có chút hình tượng thục nữ.
- Hô. . . Ha. . . Thối lão bản. . . Ma Bà đậu hủ của ngươi ăn thật ngon! Cay xé lưỡi!
Âu Dương Tiểu Nghệ cười ha ha, đôi môi cũng bị sưng đỏ vì cay, nhưng ánh mắt vẫn không thể rời bỏ món Ma Bà đậu hủ.
Đầu lưỡi không ngừng cay nồng.
Tướng ăn của Tiếu Tiểu Long cũng không sai biệt lắm, còn Vũ Phù khá hơn một chút, tương đối lịch sự.
Bộ Phương bẻ khớp ngón tay, nhếch miệng, cũng gia nhập vào trong đại quân ăn hàng của ba người.
Chỉ chốc lát sau, ba món ăn đều bị ăn sạch sẽ.
Sau khi ăn xong, khuôn mặt của Âu Dương Tiểu Nghệ cũng đỏ bừng, trợn mắt nhìn Bộ Phương, không kịp nói gì đã chạy ra khỏi tiểu điếm, hướng về phía nhà nàng.
Trong những thức ăn này có hàm chứa linh khí nồng nặc, đặc biệt là nồi nhất phẩm tạo hóa lại càng xứng danh tạo hóa, linh khí ôn hòa, nhưng là món ăn giúp đột phá tuyệt hảo.
Tu vi của Âu Dương Tiểu Nghệ vốn dừng ở cảnh giới Chiến Linh tứ phẩm một thời gian dài, mỗi ngày lại ở chỗ cây Ngũ văn ngộ đạo hấp thu linh khí, thể ngộ chân lý tu luyện, hôm nay cộng thêm nồi nhất phẩm tạo hóa kích thích, trực tiếp tràn ra, đột phá.
Tiếu Tiểu Long và Vũ Phù lại không có dấu hiệu đột phá, nhưng cũng có ích lợi rất lớn đối với tu luyện, hai người rối rít cáo biệt Bộ Phương.
Thu hồi bát đũa, Bộ Phương khép cửa tiệm.
Trong nháy mắt cánh cửa khép lại, trong đầu rốt cục vang lên thanh âm của Hệ Thống.
Bận rộn suốt một ngày, chính là để cho mình kìm chế nôn nóng trong lòng, quả nhiên chỉ có nấu ăn, Bộ Phương mới có thể giữ được tâm thái bình tĩnh.
- Trang phục Trù Thần “Nồi Càn Khôn Tạo Hóa đã xử trí xong, mời Kí Chủ kiểm tra và nhận. . .
Thanh âm của Hệ Thống vang lên, Bộ Phương cũng không vội vàng.
Hắn ở trong phòng bếp tiếp tục luyện tập Lưu Tinh Đao Công đã đạt đến cực hạn không cách nào đột phá, sau đó mới trở lại phòng ngủ, khép cửa phòng lại.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Bộ Phương mới trịnh trọng lắng đọng tinh thần bước vào trong Hệ Thống.
Sau đó, một trận vù vù.
Trong phòng đột nhiên hiện lên chi chít điểm sáng, một Truyền Tống trận pháp màu trắng một lần nữa xuất hiện trước mặt Bộ Phương.
Cuồng phong rít gào, lay động mái tóc của hắn không ngừng phiêu đãng, sợi dây buộc tóc tức thì bị trận gió lớn thổi bay, mái tóc xõa ra.
Bộ Phương ngưng thần nhìn Truyền Tống trận, trong trận pháp nổ vang, một đạo quang ảnh khổng lồ chậm rãi từ đó bay ra.
Đây là một đạo thân ảnh đen như mực giống như Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao.
Dáng vẻ là một cái nồi hết sức bình thường, nhưng dọc theo cái nồi lại vẽ chi chít hoa văn và hình vẽ huyền bí, Bộ Phương nhìn hồi lâu, rốt cục phát hiện trong hình vẽ tựa hồ mơ hồ có một con Huyền Vũ khổng lồ nặng nề như ngọn núi.
Một cảm giác cổ xưa nặng nề ập đến, khiến Bộ Phương cảm thấy tinh thần của mình cũng có chút run rẩy, tròng mắt đột nhiên trợn to.
Đây. . . hình như là một cái nồi đặc biệt!
Ầm. . .
Điểm sáng biến mất, trận pháp tiêu tán, sau đó cái nồi điêu khắc hình vẽ Huyền Vũ ầm ầm rơi xuống trên sàn nhà phòng hắn.
Vào giờ khắc này cả tiểu điếm tựa hồ cũng rung động mãnh liệt.
Chú chó mực gục ở cửa cũng trợn to mắt, kỳ dị nhìn thoáng qua gian phòng của Bộ Phương.
- Cái nồi này. . . làm cho người ta có cảm giác tim đập nhanh.
Bộ Phương thì thầm nói, vươn ngón tay thon dài, vuốt dọc theo miệng nồi, cảm giác lạnh thấu xương nhất thời từ theo ngón tay của hắn truyền đến đầu dây thần kinh của hắn.
Một tiếng ba động kỳ lạ từ đó truyền ra, Bộ Phương tựa hồ có cảm nhận.
Hắn cảm thấy tay phải của mình truyền đến một cảm giác thiêu đốt nóng rực, một hình vẽ cái nồi liền xuất hiện chỗ cổ tay của hắn.
Bộ Phương chép miệng kỳ lạ.
Tâm niệm vừa động, cái nồi nặng nề cổ xưa liền trở nên hết sức nhẹ nhàng, được hắn dùng một tay giơ lên.
Tay xòe ra, giống như triệu hồi Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao, cái nồi này cũng hóa thành khói đen biến mất không thấy gì nữa.
Tay trái Long Cốt Đao, tay phải nồi Huyền Vũ. . .
Trang phục Trù Thần. . . quả nhiên đồ sộ.