Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 358: Tay trái long cốt đao, tay phải nồi huyền vũ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Bộ Phương vốn mệt mỏi nằm trên ghế nhất thời chấn động, ánh mắt đang lim dim chớp mắt mở ra, trở nên lóe sáng.

Thân thể của hắn giống như nhảy dựng lên khỏi ghế, ngồi thẳng tắp, trừng to mắt.

Có thể đổi trang phục Trù Thần rồi?

Thiếu chút nữa quên mất chuyện trọng yếu này. . . Vừa về tới tiểu điếm, hoàn cảnh thoải mái khiến cho hắn bất giác quên mất phần thưởng của Hệ Thống.

Bộ trang phục Trù Thần đầu tiên của hắn là Long Cốt Thái Đao vàng kim, cái này đối với Bộ Phương mà nói là một đồ làm bếp vượt thời đại, ở nơi này hơn một năm, Long Cốt Thái Đao vàng kim mang tới cho hắn trợ giúp cực lớn, càng làm cho tài nghệ nấu nướng của hắn tăng trưởng hơn không ít.

Đối với Thái Đao này, trong lòng Bộ Phương vô cùng thích thú.

Nhưng bất giác, hiện giờ hắn đã tập hợp đủ ba mảnh trang phục Trù Thần, có thể đổi trang phục Trù Thần thứ hai. Đó rốt cuộc là vật gì? Trong lòng Bộ Phương lại tràn đầy tò mò.

- Trong quá trình đổi trang phục Trù Thần. . . bắt đầu phát tiến độ tu vi chân khí mười phần trăm.

Thanh âm nghiêm túc và chân thật của Hệ Thống vang lên, không ngừng quanh quẩn bên tai Bộ Phương, khiến cho hô hấp của hắn cũng có chút rối loạn.

Tiến độ tu vi chân khí mười phần trăm. . . Vật này đối với Bộ Phương đồng dạng rất trọng yếu, nhưng trong lòng Bộ Phương hiểu rõ, cho dù có tiến độ chân khí mười phần trăm, muốn thăng cấp vẫn không hề dễ dàng, hắn đại khái còn cần đạt được phần thưởng tiến độ chân khí mười phần trăm nữa mới có thể.

Nhưng vật này không vội, có lúc nào cũng tốt hơn không có?

Bộ Phương thật ra rất lạc quan.

Thứ hắn chân chính để ý vẫn là trang phục của Trù Thần. . .

Nhưng Hệ Thống vẫn chậm chạp không nói ra tin tức có liên quan đến trang phục Trù Thần, khiến Bộ Phương chờ đợi cũng có chút vò đầu bứt tai.

Hắn thấy buồn bực, hắn cảm thấy Hệ Thống tuyệt đối cố ý làm như vậy, đây tuyệt đối là treo ngược khẩu vị người khác.

Trong hẻm nhỏ, truyền đến một tiếng bước chân, sau đó Kim Bàn Tử và Bàn Tử đại quân của hắn liền xuất hiện trước mặt Bộ Phương.

- Ơ, Bộ lão bản? Mấy ngày nàay không thấy? Xem ra vận khí của lão Kim ta không tệ, vừa trở về Đế Đô đã có thể nếm thử món ăn của Bộ lão bản.

Kim Bàn Tử thấy Bộ Phương đang đắm chìm dưới ánh mặt trời, trong con mắt hẹp dài trên khuôn mặt béo ục ịch nhất thời phát ra loại ánh sáng như nhìn thấy mỹ nữ.

Bộ Phương chờ trang phục Trù Thần xuất hiện, một mực mong đợi Hệ Thống một lần nữa lên tiếng, nhưng Hệ Thống vẫn không lên tiếng, khiến hắn cảm nhận được một trận phiền não.

Loại phiền não này đối với đầu bếp mà nói hết sức không tốt, đầu bếp muốn nấu nướng ra món ăn mỹ vị không được nóng nảy, nhất định phải trầm ổn, dụng tâm và tâm thái bình tĩnh.

Bộ Phương nhìn khuôn mặt cười hì hì quen thuộc của Kim Bàn Tử, nhất thời tỉnh ngộ, mình cũng có chút ngơ ngẩn rồi.

- A. . . Hôm nay món ăn của tiểu điếm Phương Phương đều do ta nấu nướng, hoan nghênh quang lâm.

Bộ Phương đứng dậy, thần sắc mặc dù đã bình tĩnh, nhưng lại có thêm một chút ấm áp.

Kim Bàn Tử và Bàn Tử Quân phía sau hắn đều sửng sốt, vội vàng liếc nhìn nhau, vui mừng hô lên.

Ở trong tiểu điếm Phương Phương, hiện giờ muốn muốn nếm thử món ăn của Bộ lão bản tự mình nấu nướng, phải là mấy loại đặc thù, ngày thường một số món như cơm trứng chiên, thịt sườn đều do hai vị đầu bếp học đồ của tiểu điếm Phương Phương nấu nướng.

Mặc dù mùi vị rất ngon, tay nghề so với đại đa số đầu bếp của Đế Đô, thậm chí Thanh Phong Đế Quốc, cũng tốt hơn rất nhiều.

Nhưng trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ. . . So với món ăn của Bộ lão bản vẫn thiếu một loại. . . ý nhị và linh tính.

Ý nhị và linh tính đó chính là thứ đưa đến sự chênh lệch giữa các món ăn.

Nhìn Bộ Phương xoay người trở về phòng bếp trong tiểu điếm, Kim Bàn Tử thở ra một hơi, sau đó dẫn đầu bước vào trong tiểu điếm.

Những người khác cũng phục hồi tinh thần, đồng loạt hét lên, không ai nhường ai bắt đầu chen chúc.

. . .

Suốt một ngày, Bộ Phương đều ở trong phòng bếp nấu nướng, tay của hắn cũng không có phút nào dừng lại, tiếng băm thái thức ăn cốc cốc vang lên không ngừng trong phòng bếp.

Âu Dương Tiểu Nghệ đi tới tiểu điếm, khi cầm món ăn đầu tiên lên phát hiện Bộ lão bản đang đứng ở cửa sổ, khuôn mặt không chút biểu hiện khiến cho Âu Dương Tiểu Nghệ nhìn lặng vài giây, sau đó phát ra tiếng thét chói tai.

Ngay sau đó nhận một cái trợn mắt của Bộ Phương.

Một truyền mười, mười truyền một trăm, sau khi đám người Kim Bàn Tử rời khỏi tiểu điếm, việc làm ăn ở tiểu điếm nhất thời càng trở nên nhộn nhịp, các thực khách trong Đế Đô Đế Đô đều nối liền không dứt chen chúc đi tới hướng tiểu điếm Phương Phương.

Hơn phân nửa những người quyền quý ở Đế Đô tựa hồ đều tới đây.

Ngay cả thần hộ mệnh Đế Đô mới nhậm chức, Tiếu Nhạc cũng hấp tấp chạy đến Đế Đô.

Khôi hài. . . Hiện giờ muốn ăn một bữa món ăn do Bộ lão bản đích thân nấu nướng, sao mà khó khăn, hơn nữa ý nghĩa. . . lại càng phi phàm.

Từng đợt mùi thơm nồng đậm từ trong tiểu điếm Phương Phương bay ra, giống như một con rắn nhỏ quanh co khúc chiết, không ngừng quấn quanh trong không khí, hồi lâu vẫn không mất.

Bay ra khỏi tiểu điếm, bay ra khỏi hẻm nhỏ, bay ra phố dài mười dặm. . .

Tiếu Tiểu Long và Vũ Phù nhìn tiểu điếm náo nhiệt gấp mấy lần trong ngày thường, đều hít vào một hơi, lúc này bọn họ mới biết, chênh lệch giữa bọn họ và Bộ lão bản rốt cuộc lớn thế nào.

Trên mặt mỗi thực khách ăn xong món ăn đều nở nụ cười hạnh phúc, khiến cho bọn họ cảm thấy một trận kích thích.

Bởi vì đây là điều bọn họ không làm được, bọn họ quả nhiên còn con đường rất dài cần cố gắng.

Khi thời gian buôn bán kết thúc, trong phòng bếp rốt cục cũng ngưng nấu nướng.

Nhưng Bộ Phương vẫn làm mấy món ăn, mang ra phòng bếp, bày trên bàn trong tiểu điếm, hắn gọi Tiếu Tiểu Long, Vũ Phù và Âu Dương Tiểu Nghệ, tính toán khao bọn họ.

Đây là một nồi nhất phẩm tạo hóa, nhưng so với nồi nhất phẩm tạo hóa trong quân đội, cũng kém hơn không ít, bởi vì nguyên liệu nấu ăn trong nồi cũng không phải là thịt linh thú cấp bảy.

Nhưng dùng thịt linh thú trong không gian Hệ Thống của hắn thay thế cũng đồng dạng, mặc dù đẳng cấp thịt kém hơn một chút, nhưng mỹ vị giống nhau.

Nước súp chua say, đậu hủ Ma Bà cũng được hắn xào nấu, đặc biệt là đậu hủ Ma Bà, dùng công cụ nấu nướng trong tiểu điếm, mùi vị quả thực muốn đột phá.

Tròng mắt ba người Âu Dương Tiểu Nghệ cũng mở lớn, tựa hồ muốn xuyên thấu trời xanh

Ba món ăn mới!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)