Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 345: Ánh mắt nhìn nguyên liệu nấu ăn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Có người đứng trên tường thành, nhìn về phương hướng Thập Vạn Đại Xuyên đều thấy một đạo bụi mù che khuất bầu trời cuồn cuộn mà đến, giống như sóng to gió lớn.

Điều này làm cho binh sĩ tuần tra nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng báo cáo cho thành chủ Tây Huyền Thành.

Khổng Diêu đi lên tường thành, nhìn bụi mù cuồn cuộn, sắc mặt run lên, có chút trắng bệch.

- Linh thú triều trong Thập Vạn Đại Xuyên. . . bắt đầu rồi!

- Truyền lệnh xuống, lập tức dựng cửa thành!

Chỉ có điều qua hồi lâu, chấn động kịch liệt truyền đến, cho dù là người đứng ở Tây Huyền Thành cũng có thể rõ ràng cảm nhận được rung động này, quả thực làm cho người ta run sợ sởn tóc gáy.

Rầm rầm rầm! !

Tiếng thú hô khổng lồ, mặt đất kịch liệt chấn động, ùn ùn kéo tới.

Trên tường thành binh sĩ đứng chen chúc, bọn họ nhìn thú triều phía dưới Tây Huyền Thành, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, hoàn toàn không còn dũng khí chống đỡ.

Thú triều kia như hóa thành đại dương, mặc dù những thực lực của những linh thú này cũng không phải quá cường đại, cũng là từ một số linh thú cấp ba cấp bốn tạo thành, nhưng trong đó cũng không thiếu linh thú cấp năm cấp sáu.

- Mỗi lần linh thú triều nổi lên ở Thập Vạn Đại Xuyên, cho dù là Hạo Thiên Tháp trong Thập Vạn Đại Xuyên cũng phải phong bế, đối mặt với loại thú triều này, cho dù mạnh như Hạo Thiên Tháp cũng không thể chống cự.

Nghê Nhan đứng trên tường thành nói.

Bộ Phương và Đường Ngâm cũng nhìn thú triều phía dưới, chủng loại linh thú đa dạng, vượt quá tưởng tượng, trước đây Bộ Phương chưa từng thấy nhiều linh thú như vậy.

Bộ Phương cau mày, nhìn những linh thú kia không biết suy nghĩ cái gì.

Còn Đường Ngâm thở ra một hơi thật sâu, phóng thích cảm giác buồn bực trong lòng ra ngoài.

Đối mặt với nhiều linh thú như vậy, bọn họ cũng lộ ra vẻ vô lực.

Nhiều linh thú như vậy cũng không biết làm thế nào từ trong Thập Vạn Đại Xuyên trào ra. Nhưng Thập Vạn Đại Xuyên kéo dài liên miên, vô cùng mênh mông, chống đỡ nhiều linh thú như vậy cũng không khó khăn.

Dù sao Thập Vạn Đại Xuyên là bức thành che chở của vùng đất Nam Cương, nghe nói bên ngoài Thập Vạn Đại Xuyên còn có động thiên khác, có đại địa rộng lớn hơn, nhưng rất ít người đi ra, cho nên cũng không rõ ràng.

Rống!

Đó là một con cá sấu khổng lồ, cả người giăng đầy gai nhọn lạnh lẽo, trong cái miệng hẹp dài chi chít răng nanh sắc bén, chỉ cần há miệng đã mang theo một cổ kình khí sắc bén, tứ chi bò trên mặt đất, tốc độ cực nhanh.

Một con sói trắng bộ lông trắng như tuyết, nhanh nhẹn như gió, bay như tên bắn trên mặt đất rộng lớn, mang theo từng đợt khói dầy đặc.

Còn có một số linh thú kỳ lạ như sư tử khổng lồ hỏa hồng sắc, voi khổng lồ cả người mọc đầy lông rậm như cương châm, rùa núi lưng đeo cái mai như ngọn núi, cấp bậc của những linh thú này vô cùng cao.

Bọn chúng lao đến, chung quanh cũng không có những linh thú khác điên cuồng chạy đến, mà tạo thành địa vực của riêng mình.

Những linh thú này đều chạy về hướng Tây Huyền Thành.

Trên tường thành, sắc mặt mọi người cũng trở nên vô cùng khó coi, lòng người cũng có chút hoảng loạn.

Nhưng Bộ Phương dạo bước trên tường thành, sắc mặt lại bất đồng với mọi người.

Hắn nhìn đông đảo linh thú phía dưới, trong con ngươi không ngừng có ánh sáng lưu chuyển.

Hắn hiện tại rất buồn rầu, bởi vì hắn không làm ra món ăn thứ ba có thể làm Hệ Thống hài lòng, không làm ra món ăn chính là không cách nào hoàn thành nhiệm vụ, không cách nào đạt được phần thưởng.

Cuối cùng hắn đưa ra một kết luận, là nguyên liệu nấu ăn trong hoả đầu quân quá kém, không có nguyên liệu nấu ăn tốt.

Nếu có nguyên liệu nấu ăn tốt, Bộ Phương cảm giác món ăn thứ ba của mình rất dễ dàng làm cho Hệ Thống hài lòng.

Về phần làm thế nào có được nguyên liệu nấu ăn tốt hơn, ánh mắt của Bộ Phương chính là đang rơi vào linh thú triều giống như đại dương mênh mông dưới kia. . . Nhiều linh thú như vậy trong mắt người khác là một tai nạn, nhưng đối với Bộ Phương lại giống như một kho nguyên liệu nấu ăn.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, trong đầu Bộ Phương lập tức nổ tung, suy nghĩ này ngày càng rõ ràng, khiến cho ánh mắt và hô hấp của Bộ Phương cũng trở nên dồn dập.

Nghê Nhan và Đường Ngâm đều nghi ngờ nhìn Bộ Phương, hai người đều thấy được vẻ cuồng nhiệt hiện ra trong mắt Bộ Phương.

Bọn họ sửng sốt, nhìn linh thú triều phía dưới, rồi lại nhìn vẻ mặt hoàn toàn bất đồng của Bộ Phương. . .

- Sư phụ, ngươi nói Bộ lão bản có ý định lao xuống đó hay không?

Đường Ngâm nhỏ giọng nói với Nghê Nhan.

Sắc mặt Nghê Nhan cứng đờ:

- Ngươi đừng nói lung tung, ánh mắt kia của Bộ lão bản. . . chỉ giống như ánh mắt nhìn nguyên liệu nấu ăn thôi.

Ánh mắt nhìn nguyên liệu nấu ăn. . .

Đường Ngâm khẽ nhăn mặt, trong lòng thầm cầu nguyện.

Bộ lão bản. . . ngươi vạn lần đừng gây loạn, hiện tại chưa biết ai là nguyên liệu nấu ăn của ai đâu. . .

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)