Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 343: Mạc la thành rơi vào tay giặc (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đạo Khiếu Hoa Tích này chính là dùng cách thực hiện Khiếu Hoa Kê phi thường nổi danh kiếp trước. Thủ pháp độc đáo, phương thức nấu ăn chưa từng nghe thấy qua, hơn nữa thịt kỳ đà khổng lồ này thật mỹ vị, làm cho hệ thống tán thành, Bộ Phương cho rằng hoàn toàn không có vấn đề gì.

Sau khi ăn uống no say, quân thứ ba tiếp tục đi về trước. Bọn họ phải gia tốc, phải sớm một chút đuổi đến Mạc La Thành kia. Bởi vì mục tiêu của bọn họ chính là cứu viện Mạc La Thành.

Bọn họ còn chưa kịp đến Mạc La Thành, liền đã gặp phải phục kích rồi. Mạc La Thành kia khẳng định đã gặp phải công kích càng đáng sợ, nói không chừng đã sắp bị công phá rồi.

Cho dù không có bị công phá, chỉ sợ cũng đang rơi vào trong nguy cơ nguy ngập rồi.

…….

Mạc La Thành, phía trên bầu trời tối đen, hai vầng trăng sáng treo lơ lửng trên cao, tản ra quang huy thanh lãnh.

Phía trên tường thành bị tàn phá tràn đầy những khe nứt, từng vị binh lính tuần tra phía trên tường thành. Bọn họ mặc áo giáp, nắm lấy cây đuốc, hết sức tập trung chăm chú, không dám có chút thả lỏng nào.

Bỗng nhiên, trong trời đêm tối đen như mực truyền đến từng tiếng dây cung kéo căng, mưa tiễn chi chít rậm rạp từ ngoài vòm trời gào thét rơi xuống.

Những mũi tên này dừng phía trên tường thành, phát ra tiếng vang leng keng, đập tường thành đã có chút tàn phá kia dập nát không ít.

- Địch nhân tập kích!

Nhóm binh sĩ trên tường thành nhất thời bạo rống lên!

Sau đó, dưới tường thành kia liền phát ra tiếng hét hò rung trời, từng đạo thân ảnh xuất hiện từ trong màn đêm, mang theo chiến ý mênh mông xung phong liều chết ra.

Một đạo thân ảnh nâng lên trận pháp do năm tấm ngọc phù hình thành di động trên không. Sắc mặt hắn thập phần ngưng trọng, thậm chí có thể nói là có chút âm trầm.

Hắn vốn muốn tiến hành giết chóc bình thường, chỉ là Nỗ Nhĩ kia đã ngã xuống làm cho hắn cảm thấy một cỗ xúc cảm gấp gáp, hắn phải tăng tốc tiến trình của chiến tranh kia.

Trôi nổi trên hư không, cường giả Tu La Môn nâng tay lên. Trong tay hắn chính là một thanh phi kiếm nho nhỏ. Thanh phi kiếm kia xoay tròn trong không trung, gào thét trong không khí, sau đó phụt ra, xé rách cả không khí.

Rầm rầm! !

Tường thành kia đột nhiên bị phi kiếm này bùng nổ thành từng đạo lỗ hổng, chấn động kịch liệt làm cho những binh sĩ trên tường thành đều bị chấn đến thất khiếu đổ máu.

- Yêu nhân chết tiệt kia! !

Một tiếng quát lớn, bên trong Mạc La Thành, một đạo thân ảnh áo bào trắng bay nhanh ra, mang theo sát ý sắc bén phóng lên cao.

Sát ý phủ đầy thần tình của Hồ Nhất Phong, hắn trừng mắt nhìn người mặc hắc bào nghiêm nghị trên hư không. Chính là người này cư nhiên dám giết mấy vị huynh đệ Mặc Châu Thập Tam Đạo của hắn, thù này quyết không đội trời chung!

Chém giết trên vòm trời lại lần nữa diễn ra, chỉ là thật hiển nhiên Hồ Nhất Phong đang nằm trong thế hạ phong.

Ánh lửa tản mạn khắp nơi, gió lửa tận trời.

Chiến tranh tàn khốc của Mạc La Thành vẫn đang tiếp tục tiến hành.

Từng đạo thi thể còn hơi ấm bị hút lấy tinh phách trong làn sương mù, lẫn vào trong trận pháp ngọc thạch kia, làm cho trận pháp kia có vẻ càng thêm yêu dị.

…….

Thời điểm ánh sáng mặt trời đầu tiên của sáng sớm tỏa khắp biên giới bình nguyên kia, nở rộ ra quang mang đỏ rực.

Bộ đội của quân thứ ba Tây Huyền Thành rốt cục nhìn thấy thân ảnh khổng lồ của Mạc La Thành phía xa xa.

Tới gần Mạc La Thành, không khí cũng tràn ngập một cỗ xơ xác tiêu điều. Mặt đất nhiễm hồng, thi thể cô linh linh rơi rụng đầy đất.

Bên trong đó có quân địch cũng có người trông giữ Mạc La Thành.

Nhóm binh sĩ của quân thứ ba Tây Huyền Thành đều trầm mặc không nói. Bọn họ cảm nhận được một cỗ bi thương trầm trọng cùng khó có thể nói thành lời.

Khi bọn họ đến gần cửa thành, quân trông giữ phía trên tường thành kia cư nhiên kéo căng dây cung bắn ra từng đạo mũi tên tràn ngập khí kình bén nhọn với bọn họ.

Từng mũi tên đâm đầy đất.

Thần tình Chu Việt ngưng trọng dừng lại binh mã.

Nhìn lá cờ đầu lay động phía trên tường thành Mạc La Thành kia, miệng hắn cũng liền run lên.

Mạc La Thành đã rơi vào tay giặc rồi!

- Rút quân thôi!

Nhìn thoáng qua Mạc La Thành kia thật sâu, Chu Việt bất đắc dĩ hạ lệnh. Nhóm binh sĩ quân thứ ba đều triệt hồi lùi lại về phía sau. Bọn họ thiên tân vạn khổ mới chạy đến Mạc La Thành này, đáng tiếc… Mạc La Thành vẫn là bị xâm chiếm.

Với binh lực của bọn họ muốn lần nữa đánh hạ Mạc La Thành không khác gì người si nói mộng, cho nên Chu Việt mệnh lệnh lui quân.

Mạc La Thành bị công phá, ngay sau đó vây công chính là Tây Huyền Thành… Chu Việt phải trở về Tay Huyền Thành, nói tin tức này cho thành chủ.

………

Phía trên tường thành Tây Huyền Thành.

Nghê Nhan khoanh tay đứng yên, trên dung nhan tuyệt mỹ của nàng phủ đầy ngưng trọng, nhìn về phía xa xa, nhìn thấy một vùng mây đen đông nghìn nghịt, trong lòng cũng có chút trầm trọng.

Nàng có thể cảm giác được một cỗ nguy cơ đáng sợ bay nhanh đến gần. Tây Huyền Thành này sắp lâm vào bấp bênh.

Dưới Tây Huyền Thành, quân thứ ba đi trợ giúp Mạc La Thành cư nhiên trở về, chứng thật dự đoán này trong lòng nàng.

Đi xuống tường thành, đi vào trong đám quân thứ ba, nàng tìm kiếm Đường Ngâm. Đường Ngâm dù sao cũng là đệ tử của nàng.

Bất quá thời điểm nàng nhìn thấy Đường Ngâm, cũng hơi hơi sửng sốt, bởi vì người đứng bên cạnh Đường Ngâm cư nhiên là một thanh niên gầy yếu.

Thanh niên này phi thường quen mắt a.

- Bộ lão bản? Ngươi như thế nào lại ở nơi này?

Nghê Nhan trừng lớn hai mắt, thần tình cổ quái.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)