Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 338: Kiếm ý chí tôn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Bị… bị nuốt?

Đôi mắt Chu Việt ở xa xa liền co rụt lại, trong lòng cũng toàn là lạnh lùng. Hơi thở đáng sợ của con kỳ đà khổng lồ kia phát ra khiến cả người hắn đều run lên.

Hắn chính là thống lĩnh của quân thứ ba Tây Huyền Quân, nhưng tu vi bất quá cũng chỉ là Chiến Hoàng lục phẩm mà thôi. Bộ Phương đồng dạng là Chiến Hoàng lục phẩm, nhưng cư nhiên bị con kỳ đà khổng lồ này nuốt lấy…

- Bộ tiền bối!

Trong lòng Đường Ngâm cũng trở nên căng thẳng, nhịn không được quát lớn lên, trường kiếm trong tay vung ra, kiếm khí tung hoành, từng đạo kiếm khí chém tới con kỳ đà khổng lồ kia.

Chỉ là ánh mắt con kỳ đà kia vừa chuyển, cái đuôi giống như sắt thép nhất thời vung ra, quét bay sạch sẽ tất cả kiếm khí kia.

Cường giả của Tu La Môn nhất thời cười ha hả, đôi mắt hưng phấn không thể bỏ qua!

Tuy hắn bị con rối trước mắt này áp chế đến rắm cũng không thể phóng, trên người bị Đại Khảm Đao kia chém ra từng đạo vết máu, nhưng là… hắn tin tưởng, rất nhanh hắn có thể ấn con rối này mặt đất mà đánh mãnh liệt.

Bởi vì con rối nếu mất đi chủ nhân điều khiển thì chỉ là một đống sắt vụn mà thôi!

Ầm! !

Cường giả Tu La Môn lại bị Tiểu Bạch một đao trảm bay, máu tươi phun ra, cả người đều hung hăng lăn mấy vòng trên mặt đất. Mặt đất đều bị oanh kích đến chấn động không thôi.

- Mẹ nó! Ngươi con mẹ nó lại đến nữa rồi!

Cường giả Tu La Môn giãy dụa, đứng dậy từ trên mặt đất, trong đôi mắt liền toát ra một tia điên cuồng:

- Con rối thiết chết tiệt kia, ngươi lại thật dám chém chết ta a!

Đôi mắt màu tím của Tiểu Bạch lóe ra, ngừng lại tại chỗ.

Đôi mắt Đường Ngâm co rụt lại, đôi mắt Chu Việt cũng co rụt lại, Mặc Lâm lại hưng phấn cười to không thôi.

Con rối này rốt cục bất động rồi!

Cường giả Tu La Môn ngửa mặt lên trời cười to, tóc dài tung bay, trong đôi mắt phủ đầy ngoan độc. Trường mâu vung ra, từng bước hung hăng dẫm nát trên mặt đất, cư nhiên bùng nổ xông về phía con rối Tiểu Bạch, muốn một mâu xuyên thủng con rối thiết này.

Hắn phải đâm viên tròn thiết này thành một tổ ong vò vẽ!

Một mâu này ngưng tụ tinh khí thần của hắn, hắn thậm chí bùng nổ không bảo lưu gì.

Lúc trước đối mặt với Tiểu Bạch này, hắn cảm giác ngay cả năng lực đánh trả cũng không có, điều này làm cho hắn thập phần nghẹn khuất. Hắn chính là cường giả Chiến Thánh a, chưa từng trải qua nghẹn khuất như vậy!

Tất cả khuất phục hắn đã phải khổ sở chịu đựng, lúc này toàn bộ trả lại cho viên thiết tròn này!

Bộ Phương sau khi bị con kỳ đà khổng lồ nuốt lấy, đó là lý do cường giả Tu La Môn này hoàn toàn không lo lắng con rối này sẽ đánh trả. Tu La Môn là từ ngoại vực Nam Cương đến, bên trong tông môn có ghi chép rất nhiều bí tân, ghi chép về con rối cũng là có rất nhiều.

Trên đại lục có một Khôi Tông, đó là một tông môn phi thường cường đại. Người trong tông môn kia đều có rất nhiều loại con rối, sức chiến đấu của mỗi một con rối đều phi thường cường hãn. Nhưng một khi chủ nhân của con rối bị chém giết, con rối này sẽ bị mất đi năng lực chiến đấu, trừ phi một lần nữa được tế luyện.

Con rối viên thiết tròn trước mắt này mạnh như vậy, tên mặt trắng kia rất có thể có liên hệ cùng Khôi Tông, một khi đã như vậy, loại bỏ chủ nhân của con rối kia, hết thảy liền trở nên an toàn rồi!

Trong lúc tười to, gió nổi mây phun, một mâu này đâm ra, không khí đều giống như một đâm thủng thành một hối sâu, một lỗ thật sâu lõm xuống.

Chu Việt tuyệt vọng, sắc mặt Đường Ngâm cũng tái nhợt. Chẳng lẽ tiền bối đã thật sự… cứ như vậy bị kỳ đà khổng lồ ăn mất rồi sao?

Chẳng lẽ quân thứ ba Tây Huyền Quân thật sự phải bị giết ở chỗ này sao?

Phụt! !

Nhưng mà ngay khi một thương của cường giả Tu La Môn kia muốn đâm lên người Tiểu Bạch, hào quang màu tím trong đôi mắt Tiểu Bạch đột nhiên lại sáng lên. Hào quang kia giống như ráng màu dâng lên, làm cho đôi mắt của cường giả Tu La Môn kia cũng một mảnh sương mù.

Cái quỷ gì đây? !

Khảm đao gào thét phóng ra, cường giả Tu La Môn nhất thời cảm thấy một cảm giác thống khổ giống như nỗi đau xé da lóc thịt, nửa người hắn chính là dưới một đao này bị chém làm đôi!

Trường thương vô lực rơi xuống đất, cả người hắn đều bị một cỗ lực áp khổng lồ hung hăng ấn lên mặt đất.

- Như thế nào có thể! ! Vì cái gì con rối này vẫn còn có khả năng hành động? !

Trong đôi mắt của cường giả Tu La Môn toát ra điên cuồng cùng không thể tin nổi.

Hắn ngẩng đầu, liền nhìn thấy Tiểu Bạch vẫy mạnh Đại Khảm Đao trong tay, chém mạnh đến hắn.

Xa xa, kỳ đà khổng lồ nuốt người kia bỗng nhiên trừng lớn tròng mắt, miệng mở lớn ra, sau đó đao mang màu vàng sánh rực lóe ra, miệng của kỳ đà khổng lồ ầm ầm bạo vỡ.

Máu vung vẫy ra khắp nơi, mang theo tiếng động tê rống thống khổ của kỳ đà khổng lồ kia.

Bên trong sương máu ùn ùn, một đạo thân ảnh chậm rãi hiện lên.

Đây là một đạo thân ảnh gầy yếu, vác lên một thanh đao khổng lồ, chậm rãi xuất hiện.

Chân khí quanh quẩn dựng lên, cuồng phong gào thét ra, sươn máu giống như sương mù kia nhất thời thổi tán, lộ ra dung mạo của thân ảnh gầy yếu kia.

Sắc mặt Bộ Phương lạnh nhạt, một tay nắm lấy Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao. Phía trên thái đao kia nở rộ ra hào quang vàng sáng, hào quang phi thường chói mắt.

Thái đao vung lên, mang theo một cỗ uy lực áp chế khổng lồ. Uy lực áp chế kia khiến cho trong lòng đám người Mặc Lâm, Chu Việt đều là trầm xuống, có chút khiếp sợ.

Nhưng kỳ đà khổng lồ bị trảm nát miệng kia, đồng tử cũng co rụt lại, thân hình nằm trên mặt đất, nhìn thấy thân ảnh của Bộ Phương, tràn đầy hoảng sợ.

Cỗ uy lực áp chế đến từ thượng giả kia khiến nó vực dậy không nổi chút tâm tư phản kháng nào.

- Sao lại thế này? Cục cưng nhỏ! Con đứng lên, cắn chết hắn cho ta a! Đừng nằm sắp ở đó! Cắn hắn!

Cường giả Tu La Môn trừng lớn mắt, một bàn tay vừa che lấy bả vai bị chặt đứt, vừa giận dữ hét lên.

Bộ Phương nghe vậy, thân hình nhất thời sửng sốt, một tay nắm lấy Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao, quay đầu nhìn về phía cường giả Tu La Môn.

- Ngươi để cho súc sinh này đến cắn ta? Chỉ súc sinh này… nói dám cắn ta sao?

Bộ Phương thản nhiên nói, thanh âm không lớn, nhưng rõ ràng rơi vào trong tai cường giả Tu La Môn kia.

Đôi mắt cường giả kia nhất thời co rụt lại, liền nhìn đến Bộ Phương nâng lên Hoàng Kim Thái Đao trong tay kia. Thái đao thật lớn kia vừa xoay chuyển trong tay thanh niên, giống như xoát lên một bài múa đao, sau đó…

Phụt! !

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)