Tàn khốc của chiến tranh vượt qua tưởng tượng của hắn, ở trên chiến trường này, sinh mệnh giống như trở nên nhỏ bé không đáng kể.
Một khắc trước nhóm đầu bếp còn đang cùng hắn đàm luận về mỹ thực, giờ phút này đều đã hóa thành thi thể lạnh như băng, thật ra có chút khiến người ta thổn thức.
- Đều giết hết đi.
Bộ Phương thở dài một hơi, ánh mắt hơi hơi trầm thấp, nói.
Thân hình Tiểu Bạch chựng lại một chút, sau đó liền giống như mưa rền gió dữ lao ra, một quyền giống như đập vỡ núi non đánh xuống, đánh bay một người hắc bào, ngực cũng bị lõm xuống một lỗ sâu, hoàn toàn không có lực đánh trả.
Phụt! Một ngụm máu tươi từ trong miệng người hắc bào này phun ra, người nọ trực tiếp ngã trên mặt đất, ngay cả khí lực đứng lên cũng đã không còn.
Một tay hóa thành Đại Khảm Đao, Tiểu Bạch lại phóng ra một cước mãnh liệt, sau đó bay nhanh ra, cấp tốc như điện chớp.
Ánh đao chợt lóe, làm cho hai người vốn còn đang kinh hãi làm sao có thể chống đỡ. Chỉ là trong nháy mắt, liền bị trảm bay, trong bụng hai người đều là bị cắt ngang qua, máu phun ra như mưa.
Ba cường giả Chiến Vương ở trong tay Tiểu Bạch căn bản là không có lực đánh trả.
Ầm! !
Một người một quyền, sau ba quyền, Tiểu Bạch liền hóa thành bộ dáng mắt đỏ ban đầu, về lại bên người Bộ Phương.
- Một lần lịch luyện đầu bếp hành quân tốt đẹp cư nhiên cứ như vậy bị hủy đi, thật khiến cho người ta có chút căm tức a.
Bộ Phương gãi gãi đầu, hít sâu một hơi, thản thở nói.
Sau đó đôi mắt hắn trở nên sắc bén, mang theo Tiểu Bạch liền hướng tới nơi xa xa, chậm rãi tiêu sái bỏ đi.
Phương hướng kia, tiếng kêu rung trời.
Đôi mắt của Long Tài cùng Ngụy Đại Phúc đều là trừng lớn, tránh ở một góc lạnh run, thở cũng không dám thở mạnh.
Ba tu sĩ cường đại kia cư nhiên ở trong tay con rối thiết kia… ngay cả một chiêu cũng không thể ngăn cản. Chiến đấu chỉ trong nháy mắt đã phân ra thắng bại, con rốt thiết kia rốt cuộc có bao nhiêu khủng bố a?
Long Tài run rẩy đứng lên từ trên mặt đất, cư nhiên cố lấy hết dũng khí, chạy theo phía sau Bộ Phương, hướng tới địa phương Bộ Phương biến mất.
………
Đường Ngâm phun ra một ngụm tiên huyết, sắc mặt đều trở nên có chút vàng như nến…
Cường giả Tu La Môn kia đứng ngạo nghễ phía trên hư không xa xa, một bàn tay áp chế hắn đến hộc máu. Hai người không phải đối thủ cùng cấp độ.
Hắn dù sao cũng chỉ vừa mới trở thành Chiến Thánh thất phẩm, đối mặt với Chiến Thánh thất phẩm lâu năm này, chênh lệch vẫn là quá lớn.
Đặc biệt chân khí tối đen kia của đối phương kia lúc oanh kích còn mang theo uy lực ăn mòn bí mật, làm cho hắn mỗi một thời khắc đều phải chống đỡ chân khí đàn áp đến, nếu không sẽ bị ăn mòn trọng thương.
Lúc này tiêu hao thời gian càng dài, hắn lại càng không phải đối thủ của đối phương.
- Thiên Cơ Tông cư nhiên phái ra người rác rưởi như thế này đến đây… Chẳng lẽ Thiên Cơ Tông thật sự cảm thấy Tu La Môn chúng ta là không có ai sao?
Một chưởng đánh ra, đánh bay trường kiếm trong tay Đường Ngâm, vị cường giả này nhất thời cười lạnh.
Sau đó tay hắn vừa chuyển, nhất thời một thanh trường kiếm huyết sắc liền xuất hiện bên trong tay hắn.
Kiếm vung lên, kiếm khí huyết sắc xẹt qua, lập tức chém tới Đường Ngâm kia, muốn hoàn toàn diệt sát Đường Ngâm.
Cường giả Tu La Môn này thật hưng phấn, Đường Ngâm chính là Chiến Thánh thất phẩm, tuy chỉ mới vừa thăng cấp nhưng dù sao vẫn là thất phẩm. Tinh phách này khẳng định phi thường nồng hậu. Tinh phách của Đường Ngâm chính là có thể so sánh với mấy chục tinh phách của binh lính!
Nếu có thể thu vào tinh phách này, vậy hắn liền thật viên mãn rồi. Thậm chí có thể vượt mức hoàn thành nhiệm vụ Đại Tế Ti bố trí!
Một kiếm chém xuống, huyết sắc bay ra.
Đồng tử Đường Ngâm co rụt lại, cứ như sống sờ sờ bị trảm lên mặt đất, mặt đất cũng xảy ra nổ mạnh kịch liệt.
Khụ khụ…
Ói ra máu tươi, sắc mặt Đường Ngâm tái nhợt đứng lên từ trên mặt đất. Hắn cảm giác chính mình sẽ phải chết ở chỗ này… Hắn hoàn toàn không phải đối thủ của yêu nhân Tu La Môn kia a!
- Xem ra ngươi chính là chủ mưu đi, chính là do ngươi hủy đi hành trình lịch luyện hành quân này của ta đi?
Một thanh âm lạnh nhạt vang lên, từ phía xa xa, có hai đạo thân ảnh từ bên trong vạn quân chém giết tiêu sái đi đến đây.
Đường Ngâm sửng sốt, quay đầu nhìn qua, đôi mắt liền co rụt lại!
- Bộ… Bộ tiền bối!
Trên mặt Đường Ngâm bỗng nhiên lộ ra thần sắc hưng phấn. Đúng vậy, hắn cư nhiên có thể quên mất tồn tại đáng sợ như Bộ Phương này.
Lúc trước trận chiến Đế Đô hắn đã chính là sớm nghe nói qua. Đáng sợ của trận chiến ấy là do uy danh của tiểu điếm Bộ Phương tạo ra. Bao nhiêu cường giả trong trận chiến ấy đều hóa thành xương khô!
Một tay nâng lên năm tấm ngọc phù xoay tròn, cường giả Tu La Môn quay đầu nhìn nhìn Bộ Phương cùng Tiểu Bạch chậm rãi đi tới, nhíu mắt.
- Ngươi lại là ai hả? Lại là một tên tới chịu chết sao? Chỉ là Chiến Hoàng lục phẩm… cư nhiên dám càn rỡ như vậy.
Cường giả Tu La Môn này là Chiến Thánh thất phẩm lâu đời, nhãn lực tự nhiên vẫn là có. Tu vi của Bộ Phương tuy không rõ ràng, chỉ là hắn liếc mắt đã có thể nhìn ra Bộ Phương đang bước đến là Chiến Hoàng lục phẩm.
Về phần con rối thiết kia, trên người không có chút chân khí dao động nào, thật ra không được hắn đặt vào trong mắt.
Một tôn Chiến Thánh thất phẩm thêm một tôn Chiến Hoàng lục phẩm sao?
Khóe miệng cường giả Tu La Môn nhất thời giật giật:
- Lại là một tên đến tặng tinh phách, xem ra thu hoạch lần này sẽ rất lớn a!