Độc Cô Vô Song cung kính chắp tay.
Dương Tiễn yên tĩnh ngồi trong quán. Mỗi ngày hắn đều là vị khách đầu tiên, 200 năm trôi qua đều như thế. Hắn là người đầu tiên, ai dám từ chối? Đương nhiên đám tiên nhân kia không dám rồi.
Trong bếp, mùi thơm ngào ngạt lan tỏa. Độc Cô Vô Song liếc nhìn tiên nhân bên dưới một chút. 500 năm trước, hắn vô cùng cung kính đối với tiên nhân, hắn muốn thành tiên. Mà đi theo Bộ Phương 500 năm, cái gọi là tiên nhân cũng không là gì quá cao cả. Chẳng qua cũng đều là những người tìm đường trường sinh mà thôi.
Tiếng leng keng từ trong bếp truyền ra. Độc Cô Vô Song vội vàng đi vào, bưng món ăn nóng hổi đi tới bày trước mặt Dương Tiễn.
Móng vuốt của Hao Thiên Khuyển vồ đến, rơi trên bàn ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây