Toàn thôn 300 người không sống sót… lúc Độc Cô Vô Song nói ra câu này có chút nặng nề. Mạng người như cỏ rác, thật sự là vậy.
Nhìn tuyết trắng mênh mông bao trùm thôn làng hoang vắng, trước đây từng vui vẻ như vậy bây giờ lại vô cùng rách nát lạnh lẽo. Trong loạn thế, tất cả mọi người đều chỉ cần giữ tính mạng, mà thê thảm nhất chính là nhưng người phàm này.
Độc Cô Vô Song trầm mặc. Không phải hắn không muốn nói chuyện, mà chính hắn cũng không nói ra thành lời, cảm giác đáng sợ quái đản sản sinh sâu trong linh hồn khiến hắn cảm thấy ngay cả thở thôi cũng trở nên khó khăn.
Đinh một tiếng, bảo kiếm rơi xuống đất. Độc Cô Vô Song đặt uỵch mông xuống, đồng tử trợn to hoảng sợ nhìn chằm chằm Bộ Phương. Trong chớp nhoáng này, người phàm trước mặt hắn như thật sự là thần tiên khủng bố vậy.
- Tiên sư…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây