Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 313: Bộ lão bản tòng quân kí (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Không phải ta khoác lác với ngươi, cho dù là quân đội Đế Quốc gặp Tây Huyền Quân chúng ta, Tây Huyền Quân cũng không yếu thế!

Tiểu nhị nói rất nhiều, thật hiển nhiên hắn rất hiểu biết với Tây Huyền Quân, hơn nữa cũng phi thường tự hào về Tây Huyền Quân, thường thường nói xong sẽ không tự chủ vỗ lên bộ ngực.

Bộ Phương chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu đáp trả.

- Một vấn đề cuối cùng…

Bộ Phương dừng một chút, mới nhìn về phía tiểu nhị, tiếp tục hỏi:

- Vậy nếu ta muốn gia nhập Tây Huyền Quân… ngươi có biết có cách nào không?

- A? Khách quan ngươi muốn gia nhập vào Tây Huyền Quân sao?

Ánh mắt đại hán trước mắt này nhất thời trừng lớn, kinh ngạc vô cùng nhìn nhìn Bộ Phương. Tên mặt trắng này… da thịt non mềm, vừa nhìn đã biết chính là đệ tử nhà giàu, gia nhập Tây Huyền Quân làm gì?

Bộ Phương chép miệng, lần nữa lấy ra một đạo kim tệ đưa cho đại hán này, nói:

- Gia nhập quân đội đương nhiên là để rèn luyện chính mình rồi, làm cho bản thân càng cường đại hơn.

Đại hán nhìn thấy đạo kim tệ, ánh mắt nhất thời sáng ngời, bất động thanh sắc thu vào, sau đó vỗ bộ ngực cam đoan nói:

- Khách quan, ngươi đã tin tưởng ta như vậy, vậy ta cũng sẽ không khách sáo nữa. Muốn gia nhập Tây Huyền Quân kỳ thật cũng không khó, hiện giờ chiến tranh bắt đầu, tuyển binh vẫn luôn được tiến hành. Nhưng muốn gia nhập chân chính Tây Huyền Quân cũng không phải dễ dàng gì. Ta cùng chỗ quân đôi cũng có chút quen biết, ngày mai liền mang ngươi đi. Ta cùng người ta nhắc nhở một chút, cần phải chăm sóc khách quan chu đáo, hắc hắc.

Bộ Phương sửng sốt, sau đó khóe miệng nhếch lên, gật gật đầu.

Tiểu nhị kia thật thà sờ sờ đầu, kéo chân què về, từng bước rời đi.

Ngày hôm sau, Bộ Phương lại tìm đến tửu lâu, tiểu nhị cũng đã sớm ở tửu lâu chờ đợi.

- Công tử, chúng ta đi thôi. Ta đã cùng chưởng quầy xin phép nghỉ nửa ngày rồi, ta mang ngươi đi, a, ngươi có thể gọi ta Nhị Ngưu.

Đại hán cười nói.

Bộ Phương gật gật đầu, đi phía sau Nhị Ngưu, hai người hướng đến một vị trí của Tây Huyền Thành.

Tây Huyền Thành rất lớn, bất quá dựa theo lời nói của Nhị Ngưu, vị trí tuyển binh kia cách bọn họ cũng không phải rất xa. Cho nên liền tiếp tục đi bộ, đi đại khái nửa canh giờ, rốt cuộc đến vị trí theo lời nói của Nhị Ngưu.

Chỗ tuyển binh rất lớn, thiết lập trước một tòa phủ đệ, trước cửa xếp hành đội ngũ thật dài…

- Công tử, thấy rồi chứ? Những người này đều là tính toán gia nhập vào Tây Huyền Quân. Nhưng chín phần mười trong số bọn họ sẽ bị phân phối đến tiểu quân doanh khác. Muốn chân chính gia nhập Tây Huyền Quân này, vẫn là có chút khó khăn. Ta đi hỏi một chút, cũng không có bao nhiêu nắm chắc.

Nhị Ngưu nghiêm túc nói.

Sau đó Nhị Ngưu nâng chân què hướng vào trong đám binh lính. Bộ Phương vẫn nhìn động tác của Nhị Ngưu, phát hiện hắn quả thật có chút quen thuộc người nơi này, đang nói gì đó với binh sĩ mặc khôi giáp.

Chỉ sau chốc lát, Nhị Ngưu kia liền mang theo binh lính kia đi tới.

Binh lính này có chút hống hách, ưỡn ngực chắp tay ra sau. Nhị Ngưu lại là thần tình tươi cười đi theo bên người hắn.

- Lưu Đầu Nhi, đây là vị tiểu huynh đệ kia ta nói với ngươi. Hắn muốn gia nhập Tây Huyền quân, ngươi xem…

- Muốn gia nhập vào Tây Huyền Quân? Tây Huyền Quân ta ai không muốn gia nhập chứ… Ta dựa vào cái gì vì hắn thương lượng đi cửa sau?

Lưu Đầu Nhi kia nhìn thấy Bộ Phương một bộ dáng da thịt non mềm, phía sau còn đi theo một con rối kỳ quái, nhất thời liếc mắt nhìn Nhị Ngưu, nói.

Bộ Phương nhíu nhíu mày, tình huống gì đây?

- Tiểu tử… nghĩ muốn gia nhập vào Tây Huyền Quân phải không? Đương nhiên có thể… bất quá, ngươi dù sao cũng phải lấy lòng ta một chút?

Lưu Đầu Nhi cười lạnh nói.

Nhị Ngưu nhất thời trừng mắt, thời điểm lúc trước hắn thương lượng đã giao ra một tấm kim tệ rồi!

Bộ Phương liếc mắt nhìn nhìn biểu tình của Nhị Ngưu liền hiểu được, người trước mắt này xem ra cảm thấy hắn xem tiền như cỏ rác liền muốn mồi chài hắn, đợi cầm được tiền rồi, có giải quyết vấn đề hay không liền là một chuyện khác.

Bất quá Bộ Phương cũng mặc kệ, thản nhiên nói:

- Ngươi trước an bài tốt cho ta, tiền không phải là vấn đề.

Trong ngực Bộ Phương lần nữa lấy ra mấy tấm kim tệ. Kim tệ sáng rực trong lòng bàn tay, va chạm nhau, phát ra thanh âm leng keng, khiến hai người Nhị Ngưu cùng Lưu Đầu Nhi cảm thấy chói mắt.

Đôi mắt Lưu Đầu Nhi sáng ngời, tươi cười trên mặt càng thêm nồng đậm.

Hắn vươn tay muốn giành lấy mấy tấm kim tệ này, nhưng hắn làm sao giành lại Bộ Phương a.

- Dễ nói, dễ nói. Muốn gia nhập vào Tây Huyền Quân chúng ta, tìm Lưu Đầu Nhi ta chính là đáng tin cậy nhất! Nhị Ngưu a, ngươi trở về trước đi, vị công tử này liền đi theo ta!

Lưu Đầu Nhi ho nhẹ một tiếng, vẫy tay, nói với Nhị Ngưu. Sau đó mang theo Bộ Phương đi vào trong phủ đệ kia.

Nhị Ngưu cũng không hoài nghi điều gì, hắn cùng Lưu Đầu Nhi này là chiến hữu, tuy Lưu Đầu Nhi có chút tham tiền nhưng về tình cảm chiến hữu, hẳn là sẽ an bài cho công tử này một vị trí trong đơn vị đi.

Cho nên hắn mới cáo biệt với Bộ Phương, nâng lên chân của mình, rời khỏi phủ đệ này.

Nhưng mà hắn hoàn toàn không biết, thời điểm Lưu Đầu Nhi kia vừa quay đầu, đôi mắt cũng nhíu lại, một ý cười lạnh hiện lên trong đó.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️