Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 309: Đế quốc loạn lạc (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Đêm tối buông xuống, Đế Đô ồn ào náo động cả ngày trở về an tĩnh, trên bầu trời, hai đợt trăng rằm tản ra quang huy thanh lãnh, ánh sáng buông xuống, phủ lên cả đại địa một tầng lụa mỏng.

Khắp đường phố Đế Đô hỗn độn đá vụn, phủ lên quang huy của trăng rằm, trở nên càng thêm thanh lãnh. Phía trên Đế Đô rất thưa thớt, chỉ có một vài công nhân đang khuân vác phế thạch, tu bổ nơi tàn phá.

Phương Phương tiểu điếm, phòng bếp.

Bộ Phương híp mắt, trong tay nắm lấy Long Cốt Thái Đao, vui đùa vung vẫy, cắt một khối mỡ thịt rồng thành khối nhỏ, sau đó nhóm lửa, chảo nóng, thúc giục chân khí mênh mông trong cơ thể, dựa theo phương thức nấu Túy Bài Cốt, nấu thịt rồng này.

Tuy rồng thịt này chính là thịt Á Long cấp tám nhưng mỡ cùng thịt cùng thịt rồng này bởi vì được linh khí bao phủ, có được mùi vị cùng khẩu vị khó có thể nói rõ, ít nhất là một loại hương vị khiến cho người ta say mê.

Tiểu Hắc ở một bên, đôi mắt tràn đầy trông mong, đầu lưỡi thè ra, nhìn chằm chằm Túy Bài Cốt tản ra mùi hương thịt rồng nồng đậm trong nồi.

Thịt rồng… hương vị kia tuyệt đối rất ngon!

Bộ Phương sau khi nấm nháp một khối, cũng là không khỏi chìm đắm phía trong mỹ vị. Vị của thịt rồng này thật sự phi thường ngon, độ co dãn hoàn hảo, hơn nữa chất thịt phi thường màu mỡ.

Khi Túy Bài Cốt đặt trước mặt Tiểu Hắc, Tiểu Hắc đã mong đợi một buổi tối rốt cục không thể nhịn được, nhúng đầu vào bát bắt đầu không ngừng cắn nuốt, ăn nhóp nhép trông vô cùng ngon miệng.

Loại mỹ vị đệ nhất của thịt thằn lằn lớn này, dưới tay nghề nấu nướng của Bộ Phương lại càng thêm ngon miệng.

Nhìn thấy Tiểu Hắc ăn ngon miệng như vậy, khóe miệng Bộ Phương cũng hơi hơi nhếch lên, bất quá trong lòng hắn cũng là cảm thấy hơi có chút đáng tiếc. Nếu giờ phút này có dấm chua mỹ vị, có thể nếm thử kem cây Long Can làm ra từ gan rồng Á Long cấp tám. Bất quá thật đáng tiếc, mỹ thực này đối với yêu cầu của dấm chua quả thực rất cao, không có dấm chua tốt, sẽ phá hư gan rồng này.

Bộ Phương cảm thấy hắn tất yếu tìm thời gian ủ một ít dấm chua, bất quá đây là chuyện tình khá xa xôi.

Lại luyện tập trong chốc lát làm món ăn, Bộ Phương liền kết thúc công việc, về lại trong phòng mình, chuẩn bị ngủ. Hắn phải bảo trì giấc ngủ, như vậy mới có thể bảo trì trạng thái của chính mình, làm cho chính mình ở trạng thái tập trung nhất, toàn tâm toàn ý làm món ăn.

Chỉ sau chốc lát, từ trong phòng Bộ Phương liền truyền ra tiếng hít thở đều đều của Bộ Phương.

……..

Thanh Phong Đế Đô, Đại Hùng Điện.

Ngọn đèn dầu trong Đại Hùng Điện rã rời, chỉ có bóng người.

Rất nhiều đại thần Đế Quốc đều là hội tụ ở nơi này thương lượng về đại sự quốc gia. Thanh Phong Đế Quốc hiện giờ quả thật là đang gặp chuyện bấp bênh, trong lòng các đại thần đều là phi thường sợ hãi.

Bọn họ làm quyền quý của Đế Đô, tự nhiên cũng là biết được thế cục hiện giờ của Thanh Phong Đế Quốc. Bảy quận lớn hiện giờ đều đã lâm vào tình trạng hỗn loạn, có linh thú công thành, có phản quân khởi nghĩa.

Đối với những người này mà nói quả thật là chuyện tình khó có thể tưởng tượng được. Ai cũng không biết vì sao Đế Quốc trong khoảng thời gian ngắn ngủi liền sẽ biến thành hỗn loạn như vậy.

Hoàng đế mới Cơ Thành Tuyết này cũng không phải là hôn quân, hắn kế vị tới này vẫn luôn cẩn trọng, xử lý việc của Đế Quốc gọn gàng ngăn nắp, hỗn loạn như vậy xuất hiện quả thật không hề có lý do gì.

Cha con Tiếu gia ngồi xếp bằng bên trong đại điện, nhắm mắt dưỡng thần, đối với các đại thần không ngừng khắc khẩu chung quanh xem như không thấy.

Còn Cơ Thành Tuyết ngồi phía trên đại điện cũng đang xoa mày, nhìn nhìn trăm thái của đám đại thần phía dưới, thở dài một hơi.

Bỗng nhiên.

“Đông!

Một tiếng nổ giống như tiếng bước chân trầm trọng, sau đó, bên ngoài đại điện liền có thái giám hoang mang rối loạn vọt tiến vào.

- Bệ… Bệ hạ, bên ngoài có… có người nâng quan tài vào nói muốn gặp bệ hạ!

Thần tình thái giám khủng hoảng, run rẩy nói, nâng quan tài nhập hoàng cung, rốt cuộc là người phương nào có lá gan lớn như vậy a.

Cơ Thành Tuyết đứng thẳng thân mình, cha con Tiếu gia nhắm mắt dưỡng thần kia cũng mở mắt.

Không khí bên ngoài đại điện có chút áp lực, sau đó tiếng bước chân trầm trọng vang lên, mấy đạo bóng người bắt đầu từ bên ngoài đại điện chậm rãi tiêu sái bước vào, nâng lên quan tài tối đen lạnh lẽo.

Một cỗ gió lạnh ngay lập tức gào thét bên trong đại điện, làm cho đám đại thần triều đình đang nói líu ríu không ngừng đều câm miệng không tiếng động, cũng không dám thở mạnh chút nào.

Bốn đạo thân ảnh, mặc hắc bào, đội mũ trùm đầu màu đen, thấy không rõ mặt, chậm rãi từ tốn bước vào trong Đại Hùng Điện.

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, không nhanh không chậm đi vào trung tâm đại điện, ầm vang một tiếng đặt quan tài lên mặt đất, cả đại điện giống như run lên.

- Phụng chỉ lệnh của Vũ Vương, quan tài chúng ta đã mang đến.

Thanh âm khàn khàn từ trong đám người truyền ra, sau đó bốn người liền chắp tay với Cơ Thành Tuyết đang ngồi ở địa vị cao, giống như biểu đạt lễ tiết, sau đó bọn họ liền xoay người chuẩn bị rời đi khỏi đại điện.

- Buồn cười! Làm càn!

Trong đôi mắt Tiếu Mông giống như phụt ra quang hoa, một chưởng vỗ mạnh ra, nổi giận quát một tiếng, cả người phóng nhanh ra, đuổi theo bốn người chuẩn bị rời khỏi Đại Hùng Điện. Thủ vệ trong hoàng cung cũng ở ngay phía sau hắn.

Cơ Thành Tuyết không để ý đến Tiếu Mông đuổi theo ra ngoài, mà sắc mặt có chút dại ra chậm rãi đi xuống đại điện, đi đến phía trước quan tài kia.

Tiếu Nhạc tiến lên, bảo vệ Cơ Thành Tuyết, phòng ngừa bên trong quan tài kia có nguy hiểm gì. Bất quá khi đẩy ra tấm che quan tài, lại không thấy xuất hiện nguy cơ gì, đối phương chỉ là đơn thuần đến tặng quan tài.

Bất quá khi mọi người nhìn thấy người trong quan tài, đều là trầm mặc.

An tĩnh nằm bên trong quan tài kia chính là Liên Phúc cả người bị thương, ngực bị xuyên thủng mấy lỗ lớn. Đường đường là Chiến Thánh thất phẩm, hiện giờ cũng hóa thành cỗ thi hài lạnh như băng.

Tiếu Nhạc trầm mặc, khẽ thở dài một hơi, cũng không biết nên như thế nào an ủi Cơ Thành Tuyết.

Quả nhiên hết thảy đều do Vũ Vương làm ra, ngã xuống của Liên tổng quản chính là do Cơ Thành Vũ động thủ.

Tiếu Mông đuổi ra ngoài ra rất nhanh đã trở lại, gương mặt hắn âm trầm giống như có thể nổi bọt nước. Hắn cùng bốn người kia giao thủ một phen, bốn người kia cũng không phải là nhân vật đơn giản gì, hắn trong lúc nhất thời cũng là không có biện pháp làm gì với mấy người kia. Đối phương cũng không muốn giao thủ cùng hắn, cố ý muốn rút đi, hắn cũng là bất đắc dĩ, chỉ có thể quay trở về.

Tiếu Mông nhìn thấy được thi thể của Liên Phúc, liền khẽ thở dài một hơi.

- An táng tốt thi thể của Liên tổng quản.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️