Bên ngoài Nam Thành, trong Thập Lý Đình, năm đạo thân ảnh đội mũ trùm đầu lụa mỏng, nhìn chăm chú vào rất nhiều cường giả Nam Thành muốn được ăn cả ngã về không kia, đều phát ra tiếng cười khàn khàn. Tiếng cười của bọn họ mang theo trào phúng cùng khinh thường.
- Đây là chuẩn bị liều mạng sao? Nam Thành… lập tức sẽ trở nên loạn hơn!
Thanh âm khàn khàn vang lên, sau đó, một bóng đen đột nhiên thoát ra khỏi bên trong năm người.
Giống như biến thành một đạo hắc tuyến, tốc độ cực nhanh bay về phía chỗ Long Hà kia.
Phía trên tường thành, rất nhiều cường giả Tiếu Kha Duẫn đều chú ý đến đạo nhân ảnh này. Hơi thở trên người người này cũng không vượt quá Chiến Hoàng lục phẩm nhưng lại mang đến cho bọn họ một cỗ cảm giác bất an.
- Người nọ là ai a? Hắn bay về phía Long Hà là đang muốn làm cái gì?
Phía trên Nam Thành, có Chiến Hoàng lục phẩm nghi hoặc nhíu mày hỏi.
Đôi mắt của Tiếu Kha Duẫn cũng co rụt lại, sát ý vô hạn phát ra. Trong tâm thần hắn tràn đầy khiếp sợ, chính là hắn!
Chính là người đã bán đan dược có độc kia cho hắn, khiến cho Tiếu gia của hắn bây giờ trở nên có chút bị động.
Trong ánh mắt của mọi người, đạo bóng đen kia vừa đến lòng bờ sông liền cấp tốc ngừng lại. Sau đó, người nọ nâng tay, một lọ bình ngọc màu đen hiện ra trong tay hắn, từ trong bình ngọc lấy ra một viên thuốc đan dược màu đỏ sậm. Người nọ liền nghiền nát viên thuốc, hóa thành bột phấn đầy tay.
Đạo bóng đen kia ngẩng đầu, gương mắt được mũ trùm đầu che lấp làm cho người ta không nhìn rõ mặt. Nhưng đám người Tiếu Kha Duẫn có thể cảm ứng được người này tựa hồ đang cười lạnh đối với bọn họ.
Rầm!
Bột phấn phân tán ra, một cỗ cuồng phong trào ra trên người bọn họ. Bột phấn màu đỏ sậm đều phân tán vào trong nước sông Long Hà.
- Hưởng thụ cuồng hoan cuối cùng đi, Nam Thành… xao động lên!
Bóng đen cười ha hả, sau đó thân hình mạnh mẽ bay ngược, đi càng lúc càng xa, chỉ chốc lát liền tiêu thất thân ảnh.
Trong lòng chư chúng trên tường thành đều có một cỗ dự cảm không tốt, nhìn thấy nước sông Long Hà dần dần sôi trào, đôi mắt đều co rụt lại.
Gừ!!!
Sóng nước ngập trời bắt đầu rầm rầm khởi động, nước sông Long Hà cơ hồ trở mình thành sóng lớn, hung hăng đánh lên phía trên cửa thành. Cửa thành kia lay động, dòng nước từ trong khe hở thẩm thấu qua.
Một tiếng thú rống bén nhọn cuồng bạo, bên trong sóng lớn, hai đôi mắt màu đỏ tươi hiện lên, sau đó Bạo Long Ma Ngư khổng lồ liền hung hăng va đập lên đại trận hộ thành. Đại trận kia rốt cục không chịu nổi, vỡ tan, hóa thành nhiều điểm loang lổ.
Gừ!!
Lại là một tiếng hãi hùng, cửa thành sắt thép bị ma ngư va đập, rốt cục không chịu nổi gánh nặng, chuyên thạch trên tường thành đã vỡ nát, nổ vang vọng, đá vụn bay tung tóe, cửa thành trực tiếp bị đập vỡ ra.
Nước sông mãnh liệt từ cửa thành vỡ nát trào vào, cuồn cuộn từng đợt, tiếng nước rầm rầm đinh tai nhức óc, vang vọng không dứt.
Trên đường cái, tất cả dân chúng đều thét chói tai bắt đầu chạy trốn, cửa thành bị phá… Nam Thành xong rồi!
- Nghiệt súc! ! Nhận lấy cái chết! !
Mười vị Chiến Hoàng lục phẩm trên cửa thành rốt cục nhịn không được, đều quát lớn ra tiếng, liên tiếp ra tay. Bọn họ từ trên tường thành nhảy xuống, nắm vũ khí trong tay, phóng về phía ma ngư cuồng bạo kia.
Nước sông mãnh liệt xông đến, giống như sắp cắn nuốt Bộ Phương đứng trên đường cái.
Sắc mặt Bộ Phương lạnh nhạt, mũi chân điểm nhẹ trên mặt đất, một cỗ cự lực giống như bùng nổ, cả người trực tiếp phóng lên cao, dừng phía trên nóc nhà ngói đen. Tiểu Bạch lóe ra Cơ Giới Nhãn, đi theo động tác hạ xuống của Bộ Phương.
Hai người đứng phía trên nóc nhà, nhìn thấy đường cái bị nước sông bao phủ, Bộ Phương bao phủ hào quang hiện lên trong mịt mờ.
Gừ! !
Cửa thành phát ra một tiếng nổ.
Bộ Phương theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, liền phát hiện một con ma ngư dữ tợn thật lớn cư nhiên tính toán xâm nhập vào trong cửa thành. Nhưng thân thể kia quá to lớn, cư nhiên là cứ như vậy bị kẹt tại cửa thành.
Thân thể ma ngư to lớn không ngừng vẫy vùng trái phải, khiến cho cả tường thành đều run lên, trên tường thành cũng hiện ra những khe rậm rạp.
Xem ra nếu không bao lâu, Bạo Long Ma Ngư cuồng bạo này sẽ hoàn toàn xâm nhập vào trong thành, đối với Nam Thành phồn hoa tiến hành tàn sát bừa bãi, khiến cho Nam Thành lâm vào trong hỗn loạn hoàn toàn.
Xoát xoát xoát!
Những cao thủ Nam Thành đều là cầm vũ khí trong tay, phóng thích chân khí, không ngừng oanh kích quái ngư cuồng bạo kia. Quái ngư đang bị kẹt lại, đây là cơ hội duy nhất để bọn họ tiến công giờ phút này.
Tiếu Kha Duẫn cũng là đỏ mắt, Nam Thành nơi Tiếu gia hắn sinh sống an ổn, Nam Thành nếu bị hủy đi, Tiếu gia hắn cũng sẽ lâm vào khủng hoảng. Cho nên, trận chiến này, hắn phải toàn lực ứng phó.
Vừa mới thúc giục chân khí, Tiếu Kha Duẫn đánh ra mấy chiêu, cả người toàn là chân khí bao bọc, nhưng sắc mặt của hắn cũng trở nên càng ngày càng khó coi. Hắc khí tối đen giống như con rắn nhỏ tán loán trên mặt của hắn.
Cả người hắn đều đang phát ra đau đớn kịch liệt!