Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 240: Chân chó đáng sợ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Mục Linh Phong không thi triển uy áp nữa, tay nhấc lên, chân khí cổ động, một tay chộp tới hướng Bộ Phương.

- Bộ lão bản, đắc tội rồi! Quả Ngũ Văn Ngộ Đạo chính là liên quan đến cơ duyên của tại hạ, tại hạ không thể buông tha!

Mục Linh Phong lạnh lùng nói.

Nơi xa Âu Dương Tiểu Nghệ đã sớm bị uy áp kinh khủng của Mục Linh Phong hù dọa lui về phía sau, nao núng ở góc tường có cây Ngộ Đạo, có cây Ngộ Đạo che chở, uy áp của Mục Linh Phong sẽ hạ ảnh hưởng tới nàng xuống mức nhỏ nhất.

Âu Dương Tiểu Nghệ lo lắng nhìn Bộ Phương, lão bản thối... có thể chết hay không?

Người trước mặt này... thoáng cái lại trở mặt như vậy, quả thực quá ghê tởm!

Bộ Phương căn bản không sợ hãi bất kỳ uy áp nào, cho nên hắn không bị uy áp của Mục Linh Phong ảnh hưởng.

Nhưng thấy Mục Linh Phong động thủ với hắn, chân mày hắn cũng nhíu lại.

Tu vi hiện tại của hắn mặc dù đã tăng lên không ít, nhưng muốn đối phó với thất phẩm Chiến Thánh... vẫn còn kém hơn rất nhiều.

Giờ phút này Tiểu Bạch đang bị quấn phía ngoài... Về phần con chó lười kia? A, chó lười!

Bộ Phương nhếch mắt, nhìn thấy một chú chó nện bước ưu nhã như mèo chậm rãi đi về phía hắn.

Trong con ngươi Mục Linh Phong tràn đầy khoái ý, chỉ cần bắt được Bộ lão bản, làm chủ cửa hàng, quả Ngũ Văn Ngộ Đạo đương nhiên sẽ thuộc về hắn, sau khi dùng quả Ngũ Văn Ngộ Đạo, hắn có thể bước vào cảnh giới bát phẩm Chiến Thần rồi!

Cảnh giới bát phẩm là một khoảng cách khổng lồ, là cảnh giới hắn nằm mơ cũng muốn đạt tới, chỉ cần trở thành bát phẩm Chiến Thần, vậy thì hắn cũng sẽ nổi danh trong số những người cạnh tranh của Man Hoang Tam Thần Điện, trở thành người thừa kế tương lai của thần điện!

Ha ha ha!

Những thứ này đều sắp sửa được thực hiện!

Giờ phút này Mục Linh Phong thật sự thống khoái muốn cười lớn.

Nhưng sau một khắc, trong tầm mắt của hắn, một con chó đen bước đi như mèo xông vào, chắn trước mặt hắn, con chó kia ngẩng đầu lên, khẽ nhếch miệng, ngáp một cái.

- Một con chó đi như mèo là tình huống này sao? Một con chó cũng muốn ngăn cản ta?

Mục Linh Phong chê cười.

Một móng vuốt mang theo ba động chân khí đáng sợ, muốn ngay lập tức xuyên thủng con chó.

Nhưng khi còn cách con chó kia mấy bước chân, miếng ngọc phù trên ngực hắn đột nhiên nóng lên, cảm giác như bị đốt cháy khiến cho hắn trong nháy mắt cảm nhận được một cổ nguy cơ mãnh liệt xuyên qua toàn thân.

Ngọc phù lóe lên hào quang, một đạo thân ảnh hỏa hồng sắc từ trong ngọc phù lao ra, xuất hiện trên bầu trời tiểu điếm.

Thân thể Hỏa Sư cao lớn trong nháy mắt chiếm cứ phần lớn không gian tiểu điếm, khiến cho tiểu điếm nhỏ hẹp trở nên có chút chật chội.

Tiểu Hắc nhìn Hỏa Sư xuất hiện trên đầu nó, miệng chó nhếch lên, khinh thường hừ nhẹ một tiếng, bàn chân chó giơ lên, đánh tới hướng Hỏa Sư dữ tợn, mang theo tâm tình bạo ngược.

Hỏa Sư là Linh Thú cấp bảy, vô cùng bạo ngược, lực chiến đấu hết sức cường hãn, đột nhiên xuất hiện như vậy, sau đó đập xuống, mang theo gió tanh đáng sợ, làm cho lòng người kinh hãi.

Cho dù là Bộ Phương trong lòng cũng kinh hãi, bị hù dọa hết hồn.

- Tiểu Hỏa?

Thân thể Mục Linh Phong lui về sau một bước, không biết tại sao Hỏa Sư trong Ngự Thú Phù lại đột nhiên xuất hiện.

Nhưng... sau một khắc, hắn một lần nữa ngây dại.

Một tiếng sư rống cuồng bạo vang dội, nhưng trong sư rống cũng mang theo hoảng sợ và rên rỉ vô hạn.

Ầm!

Một tiếng nổ vang, trong con mắt sợ hãi của Mục Linh Phong, con Hỏa Sư kia trực tiếp phát nổ, hóa thành thịt vụn đầy trời, bắn ra xung quanh.

Rầm rầm.

Huyết dịch nóng hổi đúc thành thân thể Mục Linh Phong, nhưng vào giờ khắc này trái tim của hắn bỗng chốc trở nên lạnh như băng.

Thịt vụn và máu rơi xung quanh tiểu điếm, chậm rãi hóa thành bụi bay, sau đó tiêu tán không thấy.

Một con Hỏa Sư cấp bảy lại thất bại hoàn toàn dưới móng vuốt của một con chó mực bước đi như mèo, vô cùng phong tao.

Tiểu điếm... vẫn còn một lá bài tẩy, thì ra tin đồn trong tiểu điếm tồn tại một linh thú Chí Tôn là sự thật!

Tiểu Hắc buông bàn chân chó, thản nhiên liếc nhìn Mục Linh Phong lúc này đã đứng không vững, trực tiếp ngã ngồi xuống đất, bị hù dọa đến cả người phát run, lỗ mũi khẽ nhăn lại.

Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên, sờ sờ lên bộ lông mềm mại không dính chút bụi bặm của Tiểu Hắc, xoay người đi tới hướng quả Ngũ Văn Ngộ Đạo.

Cũng không thèm nhìn lại Mục Linh Phong đã bị một móng vuốt của Tiểu Hắc dọa cho sụp đổ.

Vẻ lạnh lùng của Bộ Phương khiến Mục Linh Phong cảm thấy tuyệt vọng, bởi vì... điều này ý nghĩa Bộ Phương sẽ không để ý đến sống chết của hắn, mà hắn sắp sửa đối mặt với... một con chó chí tôn đáng sợ!

Quả thực làm người ta quá tuyệt vọng, nhưng tất cả những điều này đều là Mục Linh Phong tự làm tự chịu.

Con chó đen khẽ gầm gừ, hàm răng trắng toát hiện ra, nhìn theo bóng lưng Bộ Phương, rầm rì một tiếng, bàn chân chó một lần nữa giơ lên.

Mục tiêu lần này chính là Mục Linh Phong tựa hồ đã khiếp sợ đến sụp đổ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️