Trần Mộ Ngọc muốn cảm ơn sự nhắc nhở của Tô Vãn Kiều, cảm thấy tiếng lòng của con dâu này thật sự rất quan trọng, quả thực chính là bảo bối của Phó gia.
“ Cảm ơn mẹ, ta đã biết.” Tô Vãn Kiều đáp ứng, nàng phát hiện mình và người Phó gia ở chung càng ngày càng hòa hợp.
Buổi tối, Phó Hoài Yến về nói với Tô Vãn Kiều.
“Kiều Kiều, tháng sau là sinh nhật lão sư của ta, Người là một người đức cao vọng trọng. Ta cần phải chọn một phần lễ vật, ngươi nhìn xem những đồ vật ta chuẩn bị có thích hợp không.”
“Lão sư nào vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây