Phó gia đời đời kiếp kiếp vất vả xây dựng bao thế hệ mới có được cơ ngơi ngày hôm nay, chỉ vì anh ta mà phá sản, anh ta là nên có lỗi với liệt tổ liệt tông nhà họ Phó mới phải.
Chưa kể sau khi Phó gia phá sản, hàng ngàn hàng vạn công nhân viên rơi vào tình huống thất nghiệp, anh ta cũng nên xin lỗi với những người đó đi.】
Trong lòng Phó Vân Kỳ chấn động mạnh, gương mặt tái mét, trong nháy mắt mặt không còn giọt máu.
Giờ đây anh mới ý thức được mình đã phạm phải lỗi sai lớn như thế nào.
Anh vẫn luôn cảm thấy những chuyện này chắc sẽ không phát sinh trên người mình cùng Phó gia đâu. Đối với những sự tình như Phó gia phá sản này, anh cũng không có lòng cảnh giác gì hết.
Nhưng nếu tất cả mọi người trong Phó gia đều như giống anh, vậy cũng không có Phó gia sản nghiệp lớn như hôm nay, cũng sẽ không có sinh hoạt đầy đủ như bây giờ.
Phó Vân Kỳ lần đầu tiên sâu sắc cảm nhận được năng lực mình cỡ nào không đủ, anh thật không thích hợp để quản lý người khác, ngay cả việc bị người ta lợi dụng mà anh còn không phát hiện ra nữa là.
Cho dù bản thân không có năng lực đem Phó gia kinh doanh đến ngày càng phát triển, thì anh cũng phải hết sức làm được không thể gây thêm cản trở cho Phó gia. Dạng này mới là chuyện người con Phó gia nên làm.
Phó Vân Kỳ trầm mặc thật lâu, đột nhiên chân thành xin lỗi.
“Chị dâu, thật xin lỗi, là em không phân tốt xấu đã quấy rầy chị, về sau em tuyệt đối sẽ không như vậy nữa, xin chị hãy tha thứ cho em.”
【Mặt trời mọc ở hướng tây rồi làng nước ơi, Cậu Hai Phó gia vậy mà nói xin lỗi với ta. Thật không thể tưởng tượng nổi!
Xem ra hiện tại Phó Vân Kỳ vẫn còn hai quả thận nên đầu óc vẫn còn minh mẫn, vẫn có thể dùng được, chưa đến nỗi mê muội không lối thoát.
Bất quá chờ anh đồng ý để cho thiên tài giải phẫu đỉnh cấp em Tư Phó Dư Trạch mở n.g.ự.c m.ổ b.ụ.n.g lấy thận ra, liền không còn tỉnh táo sáng suốt như này nữa.】
【Mà thân thể người thiếu một quả thận thì làm sao hoạt động tốt bằng thân thể lúc có đủ hai quả thận được. Em Hai thật hồ đồ!】
“.....”
Phó Vân Kỳ trong nháy mắt hoảng sợ tột độ, anh đã dần dần tin tưởng chuyện mình hiến thận cho Giang Nhược Ninh là thật rồi.
Càng làm anh sợ hãi hơn chính là, tại sao, tại sao lại là em Tư làm giải phẫu cho anh chứ?
Nghĩ đến việc em Tư sẽ mở n.g.ự.c m.ổ b.ụ.n.g đối với mình, anh liền cảm giác thận có chút đau đớn nhẹ.
Về sau cần phải cách xa em Tư một chút. Sợ quá đi thôi!
Phó Hoài Yến hoàn toàn thất vọng về Phó Vân Kỳ. Thận là vật trọng yếu như vậy, làm sao có thể tùy tiện muốn cho là cho chứ? Thân thể là cha mẹ cho, mẹ mà biết được sẽ đau lòng biết bao. Đứa con mình khổ cực nuôi lớn, giờ lại bị người ta lợi dụng, đến quả thận cũng bị người ta đào móc ra, biến thành tàn phế. Sức khoẻ cả đời xem như bị huỷ sạch, dù có tiền cũng chưa chắc đã có một thân thể khoẻ mạnh như cũ được.
Phó Vân Kỳ nếu vẫn còn chấp mê bất ngộ như vậy, nếu tát mấy lần mà không tỉnh ngộ, dù sao cũng là cắt, Phó Hoài Yến cũng không ngại cho đứa em này đi Thái Lan biến hình luôn. Bùm một cái trở thành em gái vẫn là dễ quản hơn là em trai.
Em Ba, em Tư nếu cũng u mê không tỉnh như em Hai, vậy anh cũng cho đi Thái Lan biến hình hàng loạt luôn cho chắc.
Xem như mẹ chỉ sinh ra mình anh là con trai, không còn đứa con trai nào khác. Coi như dưới anh là sáu em gái thì tốt biết bao.
Phó Diệc Sơ cũng không nghĩ tới, anh Hai so với anh còn muốn kịch liệt hơn, ngay cả thận mình mà cũng đồng ý tặng cho nữ chính. Tuy cùng nữ chính không thân không quen, cũng không phải người thân trong nhà, nhưng có thể làm đến bước này anh cũng phục rồi. Thật sự là hồ đồ mà!
Cái tát lúc nãy anh đánh thật không oan, cần phải tát nhiều hơn để anh Hai tỉnh ngộ mới được.
Nếu như Phó Vân Kỳ thật sự hiến thận cho Giang Nhược Ninh, vậy anh về già chỉ có thể nằm một chỗ trên giường mà sống, không thể đứng dậy đi lại như người bình thường, còn phải dùng rất nhiều dược vật cùng thuốc bổ mới có thể duy trì sự sống.
Càng đáng sợ hơn là, một khi sức khoẻ xảy ra vấn đề gì, bệnh nhân thiếu đi một quả thận liền vô cùng nguy hiểm.
Dù sao, nếu quả thật đã quyết định làm ra việc hiến thận này, thì hậu quả anh phải tiếp nhận tuyệt đối vô cùng to lớn.