Những lời của Lâm Khê khiến người khác khó hiểu, nhưng bản năng của Lục Tranh không muốn làm cô buồn, vội vàng đồng ý.
Mặc dù Lục Tranh đã gật đầu đồng ý, Lâm Khê vẫn không yên tâm.
“Em biết điều này nghe có vẻ vô lý, nhưng em mong anh để tâm lời em. Em đã... có một giấc mơ rất tệ, em rất sợ.” Lâm Khê cúi đầu, tay cô nắm chặt đến trắng bệch.
Lục Tranh thấy vậy, vội vã mở tay cô gái nhỏ ra, ngăn cô tự làm đau mình.
“Anh tin em. Anh sẽ đặt an toàn của mình lên hàng đầu, em yên tâm được không? Anh sẽ không dại dột, chưa được yêu đương với em thì không thể chết sớm được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây