“Vâng ạ!” Lục Tranh gật đầu, anh cũng muốn làm gì đó cho con trai.
“Đúng rồi, pha như vậy đấy, sau này, con phải làm nhiều việc như thế này hơn, biết chưa?
Tiểu Khê sinh con cho con, con bé rất vất vả, con phải làm nhiều hơn nữa. Là thằng đàn ông, chăm sóc gia đình là trách nhiệm của con đấy.”
“Mẹ, con biết rồi, con sẽ làm.”
Có lẽ là mẹ con liền tâm, Lâm Khê đang ngủ say bỗng bị tiếng khóc của con đánh thức.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây