Lâm Khê uống nước xong, hơi thở cũng đều đặn hơn một chút.
Cô tự bắt mạch cho mình.
“Bà nội, mẹ, hai người đừng vội. Con đoán chắc còn phải vài tiếng nữa mới sinh. Mẹ, trong phòng chúng con có đồ đạc chúng con đã chuẩn bị trước rồi, mẹ vào xem còn thiếu gì không. Chờ về là chúng ta đi luôn.”
“Được, con đừng vội, lần đầu sinh nở thời gian chắc chắn sẽ lâu hơn một chút. Để mẹ đi thu dọn đồ đạc, con đừng sợ!”
“Vâng!” Lâm Khê đáp lại có chút khó khăn, trên trán không ngừng toát mồ hôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây