“Này, không được véo, em không chịu nổi đâu.”
Lâm Khê bị Lục Tranh nắm lấy tay, lại cảm nhận được một vài thay đổi trên cơ thể hắn, xấu hổ không thôi, lập tức rúc vào lòng Lục Tranh, trở thành một chú chim cút nhỏ yên lặng.
Lục Tranh cúi đầu, khẽ vuốt tóc Lâm Khê, ôm chặt tiểu cô nương vào lòng, cố gắng điều hòa lại nhịp thở.
“Có phải đã muộn lắm rồi không? Em phải dậy làm bữa sáng!” - Lâm Khê đột nhiên nhớ tới phong tục ở đây, ngẩng phắt đầu lên.
Lục Tranh đang ôm ấp người đẹp trong lòng, tiểu cô nương vừa nhúc nhích đã đụng trúng cằm hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây