“Không sao, tôi chỉ sợ tôi sẽ hiểu nhầm ý của cậu. Tôi nghe mẹ cậu nói, cậu biết viết chữ, hay là cậu viết ra cho tôi xem?”
Lâm Khê đẩy giấy bút qua.
Trương Kỳ mím môi, có chút căng thẳng. Cậu chưa bao giờ được dùng giấy bút tốt như vậy!
Lâm Khê nhìn ra suy nghĩ của cậu, âm thầm thở dài.
“Không sao, cậu cứ viết đi. Nếu không tôi cũng không biết trong đầu cậu đang nghĩ gì? Phải không? Yên tâm, giấy bút này không phải là thứ gì quý giá, đừng sợ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây