Tuy những thứ này đều được ông ghi chép cẩn thận, sau này Tiêu Nhiên đều phải bồi thường, nhưng là người nông dân, luôn nhìn không được cảnh đồ tốt bị lãng phí.
Hôm nay Tiêu Nhiên lại càng lười biếng, sáng sớm tinh mơ, một chút việc cũng không làm, đã ngồi đây nghỉ ngơi rồi.
Nhìn thấy cô ta như vậy, Lục Mậu Sinh càng thêm tức giận.
Sau khi gọi Tiêu Nhiên dậy, ông giơ tay chỉ, khoanh thêm hai khu vực nữa, yêu cầu cô ta nhổ cỏ. Hơn nữa, không làm xong thì không được về ăn cơm.
Cô ta tức muốn nổ đom đóm mắt, hất tung chiếc mũ rơm trên đầu, trừng mắt nhìn ông ta: “Ông là thằng nào vậy hả? Dám ăn nói với tôi kiểu đó à?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây