Đây là lần đầu tiên, Tiêu Nhiên không kiêng nể như vậy.
Anh ta không thể đánh Tiêu Nhiên để xả giận cho Khả Hân, nhưng sự khó chịu trong lòng không phải là không có.
Cố Hướng Dương thở dài, không nói gì, chỉ im lặng dìu Phương Khả Hân vào phòng.
“Khả Hân, xin lỗi, là anh không bảo vệ em tốt. Anh đi tìm cho em ít thuốc bôi nhé, đừng sợ, sẽ không để lại đâu.” Nói xong liền đi ra ngoài.
Tiêu Nhiên đứng ở cửa, rụt rè nhìn Cố Hướng Dương đi xa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây