Còn những thứ này là anh ấy nhờ chúng tôi mang đến cho hai đứa, nào là đồ ăn, quần áo, đều là những thứ dùng được cả đấy! ”
Hạ Văn Kỳ và Hạ Văn Nhã nhìn bọc đồ với đủ thứ bên trong, hai hốc mắt đều đỏ hoe.
“Thôi nào, khóc cái gì, đây là chuyện tốt mà! Anh Văn Lễ ở bên đó rất chăm chỉ, làm việc rất hăng say. Hiện tại hai đứa cũng sống rất tốt, đợi lúc tôi quay lại, sẽ nói với anh ấy, để anh ấy yên tâm!”
Lâm Khê lau nước mắt cho Văn Nhã.
“Đừng khóc nữa, thật đấy, chị thấy hai đứa giỏi lắm, em nhìn xem, trong ngoài sân được dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng biết bao!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây