“Tiểu Hâm, con dẫn chị với anh rể một lát, trời tối rồi, Tiểu Khê lâu rồi không về, mẹ sợ con bé không nhớ đường!”
“Dạ!” Lâm Hâm ủ rũ cầm lấy áo khoác, đi ra ngoài.
“Thôi nào, còn giận dỗi à! Bố mẹ chỉ dọa em thôi, con nghĩ mà xem, gần đây em có phải là hơi quá đáng rồi không?
Mẹ nói chị nghe, từ khi chị đi, không có ai quản em. Đi học thì không tập trung, cứ tan học là lại chạy đi chơi.
Tiểu Hâm à, em còn nhỏ, bây giờ em có thể thấy cuộc sống như vậy là thoải mái, nhưng chúng ta đều rất lo cho em. Năm nay em 15 tuổi rồi, còn mấy năm nữa là 18. Nhà mình chỉ còn em là con nhỏ, chắc chắn sẽ không cần em phải xuống nông thôn đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây