Lâm Hâm tay cầm mấy viên bi mà Lục Tranh mua cho, đứng trước cửa bếp hào hứng dặn dò Lâm Khê.
“Em không ăn cơm à?”
“Lát nữa em ăn, lát nữa em ăn, em muốn đi chơi một lát, em không đói đâu!”
“Ừ thôi được rồi, đi chơi cẩn thận đấy, đừng có mà ngã!”
“Em biết rồi! Em lớn rồi, đâu phải con nít nữa đâu mà chị cứ lo.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây