“Thôi, đừng nhắc đến cô ta nữa, nghe xui xẻo lắm, bây giờ cô ta sống cũng không tốt đâu, còn thảm hơn em nhiều.” Lâm Khê ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như sứ lên, cười gian xảo.
“Ừm, Tiểu Khê của chúng ta, cả đời này sẽ luôn luôn thuận buồm xuôi gió.”
“Hi hi, anh cũng vậy mà. Trước đây anh đã từng xem phim chưa?”
“Chưa.” Lục Tranh lắc đầu: “Lúc trước ở trên huyện cũng có cơ hội nhưng mà anh thấy phiền phức nên không đi xem.
Hay là hôm nay chúng ta đi xem thử nhé?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây