“Được rồi, được rồi, ăn cơm, ăn cơm thôi, kẻo để cái con mèo tham ăn này ăn vụng hết bây giờ.” Bà điểm điểm vào cái mặt đang dính đầy dầu mỡ của Lâm Hâm.
“Ôi trời, mẹ, mẹ nói gì vậy? Anh Tranh còn ở đây mà, con không cần giữ thể diện nữa à!” Lâm Hâm làm bộ giận dỗi nói.
“Ơ kìa! Bây giờ biết giữ thể diện rồi cơ đấy! Thế lúc nãy là ai nũng nịu đòi ăn thịt nào?”
“Mẹ!” Lâm Hâm xấu hổ đến mức hai tai đỏ bừng.
Khiến mọi người cười phá lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây