Lâm Khê nhìn Lục Tranh vẫn còn tỉnh táo, nói: “Anh rể, anh đừng uống quá nhiều, từ từ thôi.”
Lục Tranh uống rượu, phản ứng hơi chậm, một lúc sau mới gật đầu, đáp: “Ừm, anh biết rồi.”
“Nào, Lục Tranh à, uống nào! Hôm nay hai bố con chúng ta không say không về!” Ông Lâm cầm ly rượu, đưa cho Lục Tranh, tự mình lại rót đầy một ly lớn.
Lâm Khê nghe thấy cách xưng hô của bố mình với Lục Tranh thay đổi, thầm cười, bố cô cũng thật hài hước, rõ ràng là đã say rồi.
“Haiz, bố con đấy, được cái rượu vào là khùng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây