Mẹ Lâm đã lên tiếng, Lâm Kiến Quân nào dám không nghe theo. Ông im lặng nhận lấy một phần đồ từ tay Lục Tranh.
“Cảm ơn chú ạ.” Lục Tranh vội vàng cảm ơn.
Lâm Kiến Quân không trả lời, chỉ khẽ hừ một tiếng.
Lục Tranh cũng không để bụng, đưa tay lên sờ mũi, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, xách số đồ còn lại lên.
Bốn người đi khoảng hai mươi phút, rẽ qua mấy con hẻm, cuối cùng cũng về đến nhà họ Lâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây