“Leng keng, leng keng”, tiếng tàu hoả vào ga vang lên.
“Xong rồi, xuống tàu thôi em, vịn anh cho chắc vào!”, Lục Tranh vừa xách hành lý, vừa lo lắng dặn dò Lâm Khê.
“Vâng, em biết rồi. Hay là để em cầm giúp anh một ít?”
“Không cần đâu, ít hơn mấy hôm trước rồi mà! Em lo cho mình em là được rồi, anh xách được.” Lục Tranh xoa xoa đầu Lâm Khê, mở cửa toa rồi che chở cô ra ngoài.
Ga Giang Thành chỉ là ga vận chuyển nên không có nhiều người xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây