“Bé con, có muốn ăn kẹo không? Năm nay cháu mấy tuổi rồi? Nhà cô cũng có một em bé trai, nhưng mà bây giờ nó đang ngủ, lát nữa dậy, cô cho nó chơi với cháu một lát được không?”
Hồ Quyên Lệ tay cầm kẹo, nụ cười hiền hậu, thành công hạ thấp cảnh giác của Trần Tú Nga.
“Cô gì ơi, cảm ơn cô.” Trần Tú Nga nhận lấy viên kẹo trong tay cô ta, gượng cười.
Hồ Quyên Lệ thấy Liêu Lôi nôn nóng giật lấy viên kẹo từ tay Trần Tú Nga, tự mình nhét vào miệng, ý cười trong mắt càng sâu.
Ăn đi, ăn đi, ăn xong rồi đi ngủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây