Lâm Khê ngày thường rất ít khi chủ động thân mật với anh, nhất là trước mặt người nhà anh, cô càng giữ lễ hơn.
Giờ phút này, khi đôi môi mềm mại thơm tho áp tới, trong đầu Lục Tranh như có pháo hoa nổ tung.
“Xong chưa?” Lâm Khê lau miệng, hỏi.
“Chưa đủ!” Lần này Lục Tranh đã chuẩn bị sẵn sàng, sẽ không dễ dàng để cô gái nhỏ chạy thoát đâu.
“Em rút lại lời nói anh là đồ ngốc. Anh là đồ gian xảo nhất, cứ hôn một cái là không chịu buông, đau chết em rồi, hừ!” Cô gái nhỏ bị anh chặn họng lên tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây