Lâm Khê căn dặn, nhưng hiển nhiên, hai mẹ con Lý Đại Niên cũng chẳng mấy để tâm lời cô nói.
“Ôi chao, phụ nữ thì đều như vậy cả thôi, năm đó tôi mang thai thằng Đại Niên, bụng mang dạ chửa còn làm việc kìa, nào có kiêng cữ gì đâu, chỉ là mấy người trẻ các cô bây giờ được nuông chiều quá thôi.”
Mẹ Lý Đại Niên thản nhiên nói, hoàn toàn không còn vẻ lo lắng như lúc trước. Lâm Khê không khỏi nghĩ, rốt cuộc lúc nãy bà ta lo lắng là lo cho Liêu Phượng hay là lo cho đứa bé trong bụng cô ấy đây?
Hay là đang lo lắng mất đi một lao động chính trong nhà? Lâm Khê có chút chán nản.
Thấy thái độ của Lâm Khê có vẻ không vui, Lý Đại Niên vội vàng kéo tay áo mẹ mình, cười xòa với Lâm Khê: “Bác sĩ Lâm, cô đừng nghe mẹ tôi nói bậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây